THẾ LÀ ĐÃ HOÀN TẤT (18/4/2025 – TƯỞNG NIỆM CUỘC THƯƠNG KHÓ CỦA CHÚA, THỨ SÁU TUẦN THÁNH)
Bài Đọc I: Is 52, 13-53, 12
“Người đã bị thương vì tội chúng ta”.
(Bài ca thứ tư của Người Tôi Tớ Chúa)
Trích sách Tiên tri Isaia.
Này tôi tôi sẽ được cao minh, sẽ thăng tiến phát, cao cả tuyệt vời. Cũng như nhiều người đã kinh ngạc, vì thấy người tàn bạo mất hết vẻ ngoài, dung nhân người cũng không còn nữa, cũng thế, dân dân sẽ sử dụng sốt, các vua không còn biết nói chi trước mặt người. Vì họ sẽ thấy việc làm chưa ai kể cho mình nên sẽ biết điều mình chưa hề được nghe.
Ai có thể điều chúng ta nghe được? Và Chúa đã thể hiện sức mạnh cho ai? Người sẽ lớn lên trước Ngài như một cái sâu, như một gốc cây, tự đất khô khan. Người còn hình dáng, cũng có vẻ còn sắc đẹp để chúng ta nhìn ngắm, không còn vẻ bên ngoài, để chúng ta yêu thích; bị người đời khinh như kẻ hèn nhát nhất, như kẻ bị đau đớn nhất, như kẻ bệnh hoạn, như một người bị che mặt và bị khinh, bởi đó, chúng ta không kể chi đến người.
Thực sự, người đã mang lại sự đau yếu của chúng ta, người đã gánh chịu nỗi đau của chúng ta. Mà chúng ta lại coi người như kẻ phong cùi, bị Thiên Chúa trừng phạt và làm cho nhuốc hổ. Nhưng người ta đã bị thương tích vì tội chúng ta, bị tan vỡ vì sự ác ta. Người chịu hình phạt cho chúng ta được bình an, và bởi thương tích mà chúng ta được chữa lành. Tất cả chúng ta lang thang như chiên nhẹ, mỗi người một lòng. Chúa đã có chất tố ác của tất cả chúng ta.
Người hiến thân vì người tình nguyện và không mở nhịp như con chiên bị đi giết, và như chiên non trước mặt người xén lông, người thinh Yên tĩnh hé hé môi. Thực hiện bách thảo và lệnh, người đã bị tiêu diệt; ai sẽ còn kể đến người theo dõi dòng nữa, bởi vì những người đã được khai báo trừ khỏi người sống trên trái đất; vì tội dân ta, Ta đánh người phạt. Người ta định mồ hôi giữa những kẻ gian ác, nhưng khi chết, người được chôn giữa kẻ giàu sang, mặc dầu người đã không làm chi bất chánh, và miệng người không nói lời gian dối. Chúa đã muốn hành động để giảm bớt nỗi đau cho người dùng.
Nếu người hiến thân làm lễ đền tội, người sẽ tìm thấy một dòng dõi trường tồn tại và giúp đỡ người, ý Chúa sẽ thành vật. Đau khổ tâm trí của người, người sẽ được tìm thấy và sẽ được mãn nguyện. Nhờ sự thông tin được biết, tôi tớ công chính của Ta sẽ công chính hóa nhiều người, sẽ gánh những tội ác của họ. By đó, Ta trao phó nhiều dân cho người, người sẽ chia chiến sản phẩm cho người hùng nước. Bởi vì người đã hiến thân chịu chết và đã bị liệt vào hàng phạm nhân, người đã mang tội của nhiều người, và đã bầu cho các phạm nhân.
Đó là lời Chúa.
Đáp Ca: Truyền hình 30, 5-6. 12-13. 15-16. 17 và 25
Đáp: Lạy Cha, con phó linh hồn trong tay Cha.
Xhướng: 1) Lạy Chúa, con tìm đến nhờ Ngài, xin đừng để con muôn đời tủ hổ, vì đức công minh Ngài, xin cứu chữa con! Con phó thác tâm hồn trong tay Chúa, tái Chúa, tái Thiên Chúa trung thành, xin cứu chữa con.
Đáp: Lạy Cha, con phó linh hồn trong tay Cha.
2) Con trở nên đồ ô xúc đối với những người trả thù, nên trò cười cho khách lân bang, và mối lo sợ cho người quen biết; gặp con đường bên ngoài, họ tránh xa con. Con bị ta quên, không để ý tới, như đã chết, con đã trở nên như cái bình bị tan vỡ.
Đáp: Lạy Cha, con phó linh hồn trong tay Cha.
3) Phần con, lạ Chúa, con tin cậy ở Ngài, con kêu lên: Ngài là Thiên Chúa của con! Vận mạng ở trong tay Ngài, xin cứu gỡ con khỏi quân thù và những kẻ bách hại.
Đáp: Lạy Cha, con phó linh hồn trong tay Cha.
4) Xin cho tôi tớ Chúa được tìm thấy long nhan dịu hiền, xin cứu sống con theo lượng từ bi của Chúa. Lòng thương xót có thể mạnh mẽ bạo lực, hoàn toàn không có khả năng là người trông cậy ở Chúa.
Đáp: Lạy Cha, con phó linh hồn trong tay Cha.
Bài Đọc II: Đt 4, 14-16; 5, 7-9
“Người đã học chấp nhận những đau khổ Người chịu đựng, và khi hoàn tất, Người đã trở thành nên căn nguyên cứu độ đời đời”.
Trích dẫn tin nhắn gửi Đỗ Thái.
Anh em thân mến, chúng ta có một thượng tế cao cả đã đi qua các tầng trời, là Đức Giêsu, Con Thiên Chúa, nên chúng ta hãy giữ vững lợi nhuận đức đức tin của chúng ta. Vì chưng, không phải chúng ta có thượng tế không thể cảm nhận được sự yếu đuối của chúng ta, trái lại, Người đã từng thử thách bằng mọi cách như chúng ta, ngoại trừ việc kiện lỗi.
Khi còn sống ở đời này, Chúa Kitô đã lớn tiếng rơi lệ von cầu xin khẩn trương lên chậm có thể cứu mình khỏi chết, và vì lòng thành kính, Người đã được nhẹ nhàng. Dầu là Con Thiên Chúa, Người đã học chấp nhận làm những đau khổ Người chịu, và khi hoàn tất, Người đã trở nên căn nguyên tình yêu đời đời cho cả những kẻ hồng phục Người.
Đó là lời Chúa.
Câu Xướng Trước Phúc Âm: Pl 2, 8-9
Chúa Kitô vì chúng ta đã chấp nhận cho đến chết, và chết trên giá thu thập. Vì thế, Thiên Chúa đã tôn vinh Người, và ban cho Người một danh hiệu vượt qua mọi danh hiệu.
Phúc Âm: Ga 18, 1 - 19, 42
“Thực Thương Đức Chúa Chết, Chúa chúng ta”.
Bài Thương Đức Chúa Kitô, Chúa chúng ta, theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu đi với môn đệ sang qua xrông, ở đó có một khu vườn, Người vào đó cùng với các môn đệ. Giuđa, tên phản bội, đã biết rõ ở đâu, vì Chúa Giêsu thường đến đấy với các môn đệ. Cần Giuđa dẫn tới một toán quân cùng với binh bảo vệ các thượng tế và phi cấp cho, nó đến đây với đèn đuốc và khí giới. Chúa Giêsu đã biết mọi sự việc sẽ xảy đến cho mình, nên Người tiến ra và hỏi:
“Các ngươi tìm ai?”
Chúng tôi thưa lại:
“Giêsu Nadarét”.
Chúa Giêsu bảo:
“Ta đây”.
Giuđa cũng được xác định là người đứng cùng với bọn chúng. Nhưng khi Người vừa nói “Ta đây”, bọn cướp giật lại và ngã xuống đất. Người quay lại hỏi họ:
“Các ngươi tìm ai?”
Chúng thưa:
“Giêsu Nadarét”.
Chúa Giêsu trả lời lại:
“Ta đã bảo thiểu rằng Ta đây! Vậy nên nếu các bạn tìm được Ta, thì hãy chọn những người này đi”.
Như thế là lời đã nói: “Con nghĩ để mất ai trong những kẻ Cha đã trao phó cho Con”. Bây giờ Simon chiến đấu đã có sẵn thanh hợp, liền rút ra đánh tên đầy đủ cho thượng tế, chém tai bên phải. Đầy đủ tên là Mancô. Nhưng Chúa Jesus bảo rằng:
“Hãy vuốt ve vào bao. Chén Cha Ta đã trao may mắn cho những Ta không bán!”
Bấy giờ, toán quân, trưởng toán và vệ binh của người Do Thái bắt Chúa Giêsu trói lại, và nhịp độ Người đến nhà ông Anna trước, vì ông là nhạc phụ của Caipha đương đại làm thượng tế năm ấy. Chính Caipha là người đã giúp ý kiến này cho người Đỗ Thái: để một người chết thay cho cả dân thì lợi hơn. Còn phản và môn đệ kia vẫn theo Chúa Giêsu. Môn đệ sau này quen vị thượng tế nên cùng với Chúa Giêsu vào trong sân thượng tế, nhưng lại đứng ngoài cửa. Vì thế, môn đệ kia là người quen với vị thượng tế, nên đi ra nói với người giữ cửa và dẫn vào. Cô gái tìm bên cạnh bảo vệ:
“Có phải ông cũng là môn đệ của người đó không?”
Ông đáp:
“Tôi không phải đâu”.
Dám thủ hạ và bảo vệ có nhóm một đống lửa và đứng đó mà hệ thống vì trời lạnh, phản kháng cũng đứng hệ thống với họ. Vị thượng tế hỏi Chúa Giêsu về môn đệ và giáo lý của Người. Chúa Giêsu đáp lại:
“Tôi đã nói công khai trước mặt thiên hạ, Tôi thường giảng dạy tại hội đường và trong đền thờ, nơi mà những người Do Thái thường tụ họp, Tôi không nói chi thầm thở cả. Tại sao ông lại hỏi Tôi? Ông cứ hỏi những người đã nghe Tôi về những điều Tôi đã giảng. Họ đã quá rõ điều tôi nói”.
Nghe vậy, một tên bảo vệ đứng đó mặt Chúa Giêsu mà nói:
“Anh trả lời vị thượng tế như thế ư”.
Chúa Giêsu đáp:
“If Ta nói sai, hãy chứng minh điều sai đó; mà nếu Ta nói phải, thì tại sao anh lại đánh Ta?”
Rồi Anna cho giải Người vẫn bị trói đến cùng vị thượng tế Caipha. Lúc này đang chờ đợi. Họ bảo ông:
“Có phải ông cũng là môn đệ đó không?”
Ông từ chối và nói:
“Tôi không phải đâu”.
Một thủ hạ tên của thượng tế, có họ với người được chém chém tai, cãi lại rằng:
“Tôi đã thấy ông ở trong vườn cùng với người đó sao?”
thách lại một lần nữa, và ngay lúc đó gà liền gáy.
Lấy giờ họ điệu Chúa Giêsu từ nhà Caipha đến pháp đình. Lúc đó nền sáng và họ không vào pháp đình để khỏi bị thương nặng và để có thể ăn Lễ Vượt Qua. Lúc đó Philatô ra ngoài để gặp họ và nói:
“Đây là một thứ tối ưu hóa về điều gì”.
Họ đáp:
“Nếu đánh không phải là tay gian ác, chúng tôi đã không có trách nhiệm cho quan”.
Philatô bảo vệ họ:
“Các ông cứ bắt và xét xử theo luật của các ông”.
Nhưng người Đỗ Thái đáp lại:
“Chúng tôi có quyền giết ai cả”.
Thế mới ứng nghiệm lời Chúa Giêsu đã nói trước: Dù thế nào thì Người cũng phải chết. Lấy giờ Philatô trở thành pháp đình gọi Chúa Giêsu đến mà hỏi:
“Ông có phải là Vua dân Đô Thái không?”
Chúa Giêsu đáp:
“Quan tự ý nói thế, hay có người khác nói với quan về tôi?”
Philatô trả lời:
“Ta đâu phải là người Đỗ Thái. Nhân dân ông cùng các thượng tế đã trao tặng ông cho ta. Ông đã làm gì?”
Chúa Giêsu đáp:
“Nước tôi không thuộc về thế gian này. Nếu nước tôi thuộc về thế gian này thì những người của tôi đã chiến đấu để tôi không phụ thuộc vào Đỗ Thái, nhưng nước tôi không thuộc về nơi này”.
Philatô hỏi lại:
“ Ông là Vua ư?”
Chúa Giêsu đáp:
“Quan nói đúng: Tôi là Vua. Tôi sinh ra và đến trong thế gian này chỉ để làm chứng về Chân lý. Ai thuộc về Chân lý thì nghe tiếng tôi”.
Philatô bảo vệ Người:
“Chân lý là cái gì?”
Nói câu này xong, ông lại ra gặp người Đỗ Thái và bảo họ:
“Ta không tìm thấy nơi nào người này có lý do để tận hưởng kiến trúc. Nhưng theo quy tắc sử dụng, ta sẽ phóng thích cho các tộc nhân một dịp Lễ Vượt Qua. Vậy thì các tộc có muốn phóng thích Vua Do Thái cho các hạng cân?”
Họ liền lên:
“Không phải tên đó, nhưng là Baraba”.
Baraba là một tên cướp. Bây giờ Philatô truyền Chúa Jesus đi mà đánh đòn Người. Binh sĩ kết một triều thiên bằng gai vương lên đầu người và nói:
“Tâu Vua Đỗ Thái!”
Và một mặt người cứng rắn. Philatô lại ra ngoài và nói:
“Đây ta chọn người ấy ra ngoài cho các già để các bạn biết rằng ta không tìm thấy nơi người ấy là lý do để kết luận”.
Hãy lấy giờ Chúa Giêsu đi ra, đội mão gai và che áo đỏ. Philatô bảo họ:
“Này là Người”.
Vừa đủ cho người, các thượng tế và vệ binh liền kề:
"Đóng nó vào giá thu thập! Hoàn thành nó vào giá thu thập!"
Philatô bảo vệ họ:
“Đạt được những người bắt và đóng tài khoản của ông vào bộ sưu tập giá, phần ta, ta không tìm thấy lý do nào để buộc tội ông”.
Người Do Thái đáp lại:
“Chúng ta đã có luật, và theo luật đó nó phải chết, vì nó tự động là Con Thiên Chúa”.
Nghe lời đó Philatô càng sợ hãi hơn. Ông trở vào pháp đình và nói với Chúa Giêsu:
“Ông ở đâu đến?”
Nhưng Chúa Giêsu không trả lời lại câu nào. Lấy giờ Philatô bảo Người:
“Ông không nói với ta ư? Ông không biết rằng ta có quyền đóng ông vào thập giá và cũng có quyền tha ông sao?”
Chúa Giêsu đáp:
“Quan niệm có quyền gì trên tôi, nếu từ trên không cấm xuống cho, vì thế nên phó thác cho tôi quan, mắc tội nặng hơn”.
Từ đó Philatô tìm cách tha Người. Nhưng người Đỗ Thái la lên:
“Nếu quan tha cho nó, quan không phải là trung thần của Xêsa, vì ai Kiểm mình là vua, kẻ đó chống lại Xêsa”.
Philatô vừa nghe lời đó, liền cho điệu Chúa Giêsu ra ngoài rồi ông lên ngồi tòa xử lý, nơi được gọi là Nền đá, tiếng Do Thái gọi là Gabbatha. Lúc đó vào khoảng thời gian thứ sáu ngày chuẩn bị Lễ Vượt Qua. Philatô bảo dân:
“Đây là vua các hạng”.
Nhưng họ càng la to:
"Giết đi! Giết đi! Hoàn thành nó đi!"
Philatô nói:
“Ta đóng cửa các vị trí?”
Các thượng đế trả lời:
“Chúng tôi không có vua nào khác ngoài Xêsa”.
Nhận được giờ giao tiếp của người dân để họ đóng cửa.
Vậy họ điệu Chúa Giêsu đi. Và chính Người gánh giá đến nơi kia gọi là Núi Sọ, tiếng Do Thái gọi là Golgotha. Ở đó họ đóng cửa Người thu thập giá cùng với hai người khác nữa: mỗi người một bên, còn Chúa Giêsu thì ở giữa. Philatô cũng viết một tấm ảnh và đóng dấu trên giá thập phân. Bảng mang những hàng chữ này: “Giêsu, Nadarét, vua dân Đô Thái”. Nhiều người Do Thái đọc được bảng đó, vì nơi Chúa Giêsu chịu đóng kín thì gần thành phố, mà bảng viết thì bằng tiếng Do Thái, Hy Lạp và La-tinh. Vì thế các thượng tế đến thưa với Philatô:
Xin đừng viết “Vua dân Đô Thái”, nhưng nên viết: “Người này đã nói: 'Ta là vua dân Đô Thái'”.
Philatô trả lời:
“Điều ta đã viết là đã viết”.
Khi quân lính đã đóng Chúa Giêsu trên giá thu thập rồi thì họ lấy áo Người chia làm bốn phần cho mỗi người một phần, còn áo dài là áo không có đường khâu, đan liền từ trên xuống dưới. Họ bảo vệ nhau:
“Chúng ta đừng xé áo này, nhưng hãy rút lui xem ai được thì lấy”.
Hầu ứng nghiệm lời Kinh Thánh: “Chúng ta đã chia nhau các áo Ta và đã rút thăm áo dài của Ta”. Chính quân lính đã làm điều đó.
Ðứng gần thập giá Chúa Giêsu, lúc đó có Mẹ Người, cùng với chị Mẹ Người là Maria, vợ ông Clopas và Maria Mađalêna. Khi thấy Mẹ và bên cạnh môn đệ Người yêu, Chúa Giêsu thưa cùng Mẹ rằng:
“Cuốc Bà, đây là con Bà”.
Rồi Người lại nói với môn đệ:
“Này là Mẹ con”.
Và từ lúc đó môn đệ đã nhận được Bà về nhà mình. Sau đó, vì biết rằng mọi sự đã hoàn tất, để lời Kinh Thánh được ứng nghiệm, Chúa Giêsu nói:
“Ta khát khao!”
Ở đó có một bình đầy dấm. Họ liền lấy mảnh bông hoa đầy dấm vào đầu cây hương thảo đưa lên miệng Người. Khi đã nếm rồi, Chúa Giêsu nói:
“Tất cả đã hoàn tất”.
Và Người thư giãn xuống cuối cùng bằng hơi thở.
(Quỳ gối yên tĩnh trong giây lát)
Đây là ngày chuẩn bị lễ: để tội nhân treo trên bộ sưu tập giá trong ngày Sabbat, vì ngày Sabbat là ngày đại lễ, nên người Thái xin Philatô cho chiến đấu tắc chân tội nhân và cho cửa hàng xác thực xuống. Quân lính đến chiến đấu ống cống của người thứ nhất và người thứ hai chịu đựng trên thu thập giá với Người. Nhưng lúc họ đến gần Chúa Giêsu, họ đã thấy Người đã chết, nên không đánh đập ống chân Người nữa, tuy nhiên một tên lính lấy sừng cạnh sườn Người; tức thì máu cùng nước dịch ra. Kẻ đã xem thì đã chứng minh, mà là lời chứng của người đó chân thật, và người đó biết rằng mình nói thật để cho các người cũng tin nữa. Những sự việc này đã xảy ra để trải nghiệm lời Kinh Thánh: “Người ta sẽ không đánh chết một cái xương nào của Người”. Lời Kinh Thánh khác rằng: “Họ sẽ nhìn xem vượn họ đã được thu qua”.
Sau đó, Giuse người xứ Arimathia, môn đệ Chúa Giêsu, nhưng thầm kín vì sợ người Do Thái, xin Philatô cho phép cửa hàng xác Chúa Giêsu. Được phép sử dụng Philatô. Và ông đến cửa hàng Chúa Jesus. Nicôđêmô cũng đến, ông là người đi trước đã đến gặp Chúa Giêsu cấm đêm. Ông điều trị bằng một lượng thuốc trộn lẫn với trầm hương. Họ lấy xác Chúa Giêsu và lấy khăn bọc lại cùng với thuốc thơm theo tục khâm liệm người Do Thái. Nơi Chúa chịu đóng cửa có cái vườn và trong vườn có một ngôi mộ mới, chưa xây cất ai. Vì là ngày chuẩn bị lễ của người Do Thái và ngôi mộ lại rất gần, nên họ đã mai táng Chúa Giêsu trong một nơi đó.
Đó là lời Chúa.
Suy niệm:
Vào Chúa nhật Lễ Lá chúng ta đã nghe bài Thương Khó
trong các Tin Mừng Nhất Lãm.
Vào Thứ Sáu Tuần Thánh, chúng ta luôn nghe đọc bài Thương Khó theo Gioan.
Thánh Gioan kể lại cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu với những nỗi đau riêng của ông.
Chúng ta trân trọng cái nhìn bổ sung của Thánh Gioan cho những Tin mừng khác.
Trong cuộc khổ nạn, Đức Giêsu của Gioan Tuyên Ra là người chủ động.
Ngài biết trước các biến cố sắp xảy ra, và Ngài có quyền năng làm chủ mọi sự.
Chính Ngài tiến ra và hỏi các kẻ đến bắt Ngài : “Các anh tìm ai?”
Câu trả lời của Ngài đủ làm họ lùi lại và ngã xuống đất (18,4-9).
Đức Giêsu bình an và uy nghiêm bước vào cuộc khổ nạn,
vì Ngài đã chấp nhận đau đớn Cha trao (18,11).
Khi được vị thượng tế Khanna tra vấn về giáo dục,
chút sợ hãi, Ngài đã thẳng thắn trả lời (18,19-21).
Khi bị cứng mặt, Ngài cũng đòi kẻ xúc phạm Ngài phải rõ tại sao (18,23).
Đức Giêsu đã được đưa tới dinh tổng trấn Philatô lúc trời sáng.
Philatô là người đánh giá Đức Giêsu, nhưng có vẻ như ông là người động.
Ông bị trâu giữa một bên là Đức Giêsu đang ở trong dinh,
bên kia là đám đông và các nhà lãnh đạo đạo Do-thái giáo đang ở ngoài dinh.
Một bên là ông Jesus mà ông không tìm thấy lý do nào để kết tội (18,38; 19,4.6).
Bên kia là chức tổng trấn và chức năng “Bạn của Xê-da” mà ông nắm giữ (19,12).
Philatô không biết phải theo ai, chọn ai trong tình huống căng thẳng này.
Vì thế ông đã đi ra, đi vào cả bảy lần (18,18.29.33.38; 19,1.4.9.13).
Đức Giêsu đã đối thoại khá dài với Philatô về Nước của Ngài (18,36-37),
một nước không có trên bản đồ, không có quân đội, không dùng bạo lực.
Nước của Ngài bao gồm những người biết nghe sự thật và đứng về phía sự thật,
sự thật này được Ngài làm chứng và cửa hàng tiếng nói lên.
“Đây là Vua các người”, Philatô đã giới thiệu Đức Giêsu như thế (19,14)
và ông đã quyết định giữ lại các tấm bảng treo trên thập giá mang dòng chữ :
“Giêsu Nadarét, Vua dân Do-thái” (19,19).
Đức Giêsu đã tự mình thu thập giá lên vùng đồi Sọ và đóng cửa ở giữa chiều dài.
Chiên Thiên Chúa bị giết đúng lúc ở Đền Thờ Người ta giết chiên Vượt qua.
Đức Giêsu không cô đơn trên bộ sưu tập giá vì có Mẹ và người môn đệ dấu yêu.
Một đời Ngài đã sống cho sứ mạng Cha trao, nay Ngài biết nó đã hoàn thành.
Chủ động cả trong cái chết, Ngài “gục đầu xuống và trao Thần Khí” (19,30).
Qua cái chết trên thập giá, Đức Chúa Giêsu cho thấy tình yêu lớn nhất của Ngài (15,13),
tình yêu trao tặng cả Máu và Nước từ trái tim bị ong thu (19,34).
Nhưng thu giá cũng cho thấy tình yêu của Cha khi bản Con Một cho ta (3,16).
Đức Giêsu Kitô đã trở về với Cha bằng con đường khó đi.
Người Chết hữu cũng về với Thiên Chúa bằng con đường hẹp.
Ước gì chúng ta có thể sống cuộc sống khốn khổ của mình với sự bình an, có thể chắc chắn của Chúa Giêsu.
Cầu Nguyện
Lạy Chúa Giêsu,
vì Chúa đã chia tấm bánh trao cho chúng con,
xin cho những người nghèo khổ chưa đủ.
Vì Chúa đã xoa dịu trong Vườn Dầu,
xin cho các bạn trẻ đủ sức đối diện
với những khó khăn gay gắt của cuộc sống.
Vì Chúa bị kết án bất công,
xin cho chúng con có thể bảo vệ không gian thật sự.
Vì Chúa được làm nhục và cửu bang,
xin cho phụ nữ và trẻ em được tôn trọng.
Vì Chúa chịu đựng sự nặng nề,
xin cho những người bệnh tật được nâng đỡ.
Vì Chúa bị lột áo và đóng đinh,
xin cho sự hiền hoà thắng được bạo lực.
Vì Chúa dang tay chết trên thu giá,
xin cho đất kết nối lại với trời,
con người kết nối mối dây liên đới với nhau.
Vì Chúa đã phục sinh trong niềm vui òa vỡ,
xin cho chúng con biết đón lấy đời thường
với tâm hồn thanh thản bình an. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ