BĂNG QUA GIỮA HỌ MÀ ĐI (24/3/2025 – THỨ HAI TUẦN 3 MÙA CHAY)
Bài đọc I: 2V 5, 1-15a
“Có nhiều người phong cùi ở Israel, nhưng không có ai trong đám họ được chữa lành mà chỉ có Naaman, người Syria”.
Trích sách Vua Quyển Thứ Hai.
Trong những ngày đó, Naaman, tướng đạo binh của vua xứ Syria, là người có uy thế đối với vua và được tôn trọng, vì Chúa đã dùng ông mà tình dân Syria; ông còn là người hùng mạnh và giàu có, nhưng lại mắc bệnh phong cùi. Lúc bấy giờ một vài toán dân Syria bắt một thiếu nữ ở đất Israel dẫn về để hầu hạ bà Naaman. Cô ta nói với bà chủ: “Chớ chi ông chủ tôi đến gặp vị tri đầu tiên ở Samaria, chắc chắn vị tri ấy sẽ chữa khỏi bệnh cho ông khỏi phong cùi”. Naaman đến tâu vua rằng: “Cô nhỏ xứ Israel đã nói thế này thế này”. Vua xứ Syria tiếp nói: “Khánh đi đi, trẫm sẽ gửi cho vua Israel một bức thơ”. Naaman ra đi, mang theo mười lạng bạc, sáu nghìn nén vàng và mười bộ áo. Ông trao cho vua Israel bức thơ nội dung như sau: “Khi bức thơ này đến tay nhà vua, nhà vua biết tôi sai Naaman, tôi tôi tôi, đến với nhà vua, để xin nhà vua chữa ông từ phong cùi”.
Sau khi đọc bức thơ, vua Israel liền rách áo và nói: “Ta có phải là Chúa, có thể giết chết và cho sống hay sao mà vua ấy gửi người đến xin ta chữa lành phong cùi? Các ngươi thấy không, vua ấy tìm kiếm tổn hại Ta đó”. Khi Êlisêô, người của Thiên Chúa, nghe tin vua Israel đã xé áo mình, nên nói người đến tâu vua rằng: “Tại sao nhà vua lại xé áo? Ông ấy cứ đến với tôi thì sẽ biết ở Israel có một vị trí đầu tiên”.
Naaman lên xe ngựa và dừng lại trước cửa nhà Êlisêô. Tiên tri nói với Naaman rằng: “Ông đi tắm bảy lần ở sông Giođan thì da thịt ông sẽ được lành sạch”. Naaman nổi giận bỏ đi nói rằng: "Tôi đứng tưởng ông ấy ra đón tôi và trước tôi kêu cầu danh Chúa là Thiên Chúa của ông, rồi đặt tay lên phòng phong cùi của tôi và chữa lành tôi khỏe. Các con sông Abana và Pharphar ở Đamas không sạch hơn các con sông ở Israel để tôi tắm và được lành sạch hay sao?” Ông trở về lòng đầy giận dữ. Các đầy tớ của ông đến nói với ông rằng: "Thưa cha, vị tiên tri có yêu cầu cha làm một việc lớn thì cha cũng phải làm. Phương chi bây giờ người bảo cha: Hãy đi tắm thì được sạch". của Thiên Chúa và nói: “Thật sự tôi biết không có Thiên Chúa nào khác trên hoàn vũ, ngoài một Thiên Chúa ở Israel”.
Đó là lời Chúa.
Đáp Ca: Tv 41,2. 3; Tivi 42,3. 4
Ðáp: Hồn con khát Chúa Trời, Chúa Trời hằng sống, ngày nào con được tìm về ra mắt Chúa Trời?
Xướng: 1) Như nai nai rừng khát nguồn nước, linh con khát Chúa, Chúa Trời ôi!
Ðáp: Hồn con khát Chúa Trời, Chúa Trời hằng sống, ngày nào con được tìm về ra mắt Chúa Trời?
2) Hồn con khát Chúa Trời, Chúa Trời hằng sống, ngày nào con được tìm về ra mắt Chúa Trời?
Ðáp: Hồn con khát Chúa Trời, Chúa Trời hằng sống, ngày nào con được tìm về ra mắt Chúa Trời?
3) Xin tham chiếu giãi quang minh và chân thực của Chúa, để những điều đó hướng dẫn con, đưa con lên núi thánh và cung lâu của Ngài.
Ðáp: Hồn con khát Chúa Trời, Chúa Trời hằng sống, ngày nào con được tìm về ra mắt Chúa Trời?
4) Con sẽ tiến tới bàn thờ Thiên Chúa, đến cùng Thiên Chúa làm cho con được hân hoan, mừng vui. Với cây cầm thụ con sẽ ca ngợi Chúa, ôi Chúa là Thiên Chúa của con.
Ðáp: Hồn con khát Chúa Trời, Chúa Trời hằng sống, ngày nào con được tìm về ra mắt Chúa Trời?
Câu Xướng Trước Phúc Âm: Tv 129, 5 và 7
Con trông cậy Chúa, mong chờ lời hứa của Chúa, vì nơi Chúa sẵn có lòng từ bi và chan chứa ân tình.
Phúc Âm: Lc 4, 24-30
“Như Êlia và Êlisêô, Chúa Giêsu không phải chỉ được nói với người Do Thái mà thôi đâu”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Thánh Thể Luca.
(Khi Chúa Giêsu đến thành phố Nadarét, Ngài nói với dân chúng tụ hội trong hội đường): “Quả thật, Ta bảo các bạn, dù có một lần tri nào được tiếp đón tử tế ở quê hương mình. Ta bảo các tiểu, chắc chắn trong Êlia có nhiều bà goá ở Israel, khi trời hạn hán và một nạn đói hành động khắp nước ba năm tháng, nhưng Êlia không được nói đến với một kẻ nào đó trong bọn họ, mà chỉ được đến với một bàá ở Sarépta Sidon thôi. Cũng có nhiều người phong cùi ở Israel lần đầu tiên tri Êlisêô, nhưng không một ai trong đám họ được chữa lành mà chỉ có Naaman, người Syria”.
Vừa nghe đến đó, mọi người trong hội đường đều đầy đủ nội tâm. Họ đứng dậy, Đưa Người ra khỏi thành và dẫn Người đến một vùng trũng, nơi họ xây dựng thành, để người xuống vực. Nhưng Người tiến trình giữa họ mà đi.
Đó là lời Chúa.
Suy niệm:
Trong Mùa Chay Giáo Hội cho chúng ta nghe
về kết quả bất ngờ và kết quả của Đức Giêsu
khi Ngài trở về với xã hội của làng Nazareth thân quen.
Nơi đây Ngài gặp lại những người đồng hương.
Họ lảng vảng trước những lời Ngài giải.
Họ muốn Ngài làm những điều Ngài đã làm ở Caphácnaum (Lc 4, 23).
Nhưng Đức Giêsu đã trả lời lại bằng câu tục ngữ:
“Không một ngôn ngữ sứ nào được chấp nhận nơi quê nhà của mình” (c. 24).
Đức Giêsu tự nhận mình là một ngôn ngữ sứ.
Như những ngôn sứ khác trong lịch sử Israel,
Ngài cũng không được đón nhận và tin tưởng bởi những người cùng quê.
Họ nghĩ mình đã biết Ngài, biết gia tộc, biết nghề nghiệp,
biết quá khứu thơ đến lúc trưởng thành.
Chính cái biết đó, đúng nhưng chưa đủ,
lại trở thành một chướng ngại cho việc họ nhận ra Ngài thật sự là ai.
“ Ông này không phải là con ông Giuse sao?” (Lc 4, 22).
Đúng Ngài là con ông Giuse, một người máy.
Đúng là ông độc thân người làng Nazareth.
Jesus Nazareth là tên được ghi trên bộ sưu tập,
Nazareth sẽ mãi đi cùng Ngài để phân biệt với những Chúa Giêsu khác.
Đức Giêsu suy bao giờ coi thường Nazareth, quê nhà của mình.
Ngài quen biết những khuôn mặt trong hội đường này và yêu mến họ.
Nhưng mạng lưới của Ngài trải rộng hơn Nazareth nhiều.
Ngài cho mình thấy mình không bị trói buộc bởi mối dây làng xã,
cũng không bị giữ chân bởi những người đồng hương cùng tôn giáo.
Để tôi biện hộ cho việc mở rộng trạng thái của mình,
Đức Giêsu đã nhanh chóng đến hành động của Hải quân sứ thời Cựu Ước.
Êlia, vị trí ngôn sứ đầy quyền năng, được Thiên Chúa phán đến với một thời gian.
Bà này là một dân ngoại sống ở vùng dân dân Siđôn.
Êlisa, vị trí ngôn ngữ học trò chơi của Êlia, đã chữa bệnh cho Naaman.
Ông này là người dân ngoại, chỉ huy đạo quân của Syria.
Như thế các ngôn ngữ nổi tiếng đã không bị thu hẹp trong dân Do Thái.
Họ đã mở ra một ngoại lệ.
Đức Giêsu cũng bị giới hạn bởi bất cứ biên cương nào.
Ngài đã dành cho quê nhà Nazareth một điều ưu tiên.
Phải chăng thế mà Ngài làm họ tuôn vào đến mức độ mong muốn Ngài xuống địa phương?
Khó khăn lại đến từ chính những người đồng hương.
Làm sao chúng ta nhận ra và chấp nhận những ngôn ngữ bề ngoài rất bình thường
đang sống trong cộng đồng chúng ta hôm nay?
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
dân làng Nazareth đã không có Chúa
vì Chúa chỉ là một thợ thủ công.
Các môn đệ quy không có Chúa
khi thấy Chúa chịu trên thập tự động.
Nhiều kẻ đã không tin Chúa là Thiên Chúa
chỉ vì Chúa sống như một con người,
Cũng có lúc họ không tin Chúa
hiện diện bên dưới hình bánh mong manh,
nơi một linh mục yếu đuối,
trong một thánh kinh còn nhiều bất đồng.
Đường như Chúa thích ẩn mình
nơi mà những gì bị bỏ lỡ,
để chúng nhận được Ngài
bằng mắt đức tin.
Xin thêm đức tin cho chúng con
for Ngài được khiêm tốn
thể hiện sự thật của mình một cách bình thường giữa cuộc sống.
A-men.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ