NHỜ TÔI MÀ ĐƯỢC SỐNG (09/5/2025 – THỨ SÁU TUẦN 3 PHỤC SINH)
Bài Ðọc I: Cv 9, 1-20
"Người này là lợi khí Ta chọn, để mang danh Ta đến trước mặt các dân tộc".
Bài trích sách Tông đồ công việc.
Trong những ngày ấy, Saolô còn mê say say mê giết các môn đồ Chúa, ông đến thượng tế, xin chứng minh thư gửi đến hội đường ở Đamas, để nếu gặp ai theo đạo ấy bất luận nam nữ, ông bó về Giêrusalem. Đặng khi đi đường lúc đến gần Đamas, nhiên liệu một luồng ánh sáng nhẹ nhàng từ trời tham khảo xuống bao phủ lấy ông, ông ngã xuống đất và nghe tiếng Phán xử rằng: "Saolô, Saolô, sao mài bắt bớ Ta?" Ông thưa: "Lạy Ngài, Ngài là ai?" Chúa đáp: “Ta là Giêsu mà đang bắt bớ; đệm chân đi dạo thì đau khổ cho đi”. Saolô run sợ và kinh hoàng hỏi rằng: "Lạy Chúa, Chúa muốn con làm gì?" Chúa phán: "Xin vui lòng dậy, vào thành, và ở đó người ta sẽ nói cho quá phải làm gì". Những người đồng hành với ông đứng lại, Khởi động; họ biết tiếng mà không tìm thấy ai. Saolô phòngi dậy từ đất, mắt ông vẫn mở, mà không nhìn thấy gì. Người ta cầm tay hướng dẫn ông vào thành Đamas; ông ở lại đấy ba ngày mà không thấy, không ăn, cũng không uống.
Bấy giờ ở Đamas, có một môn đồ tên là Anania; trong một thị kiến, Chúa gọi ông rằng: "Anania". Ông thưa: "Lạy Chúa, này con đây". Chúa phán: "Xin vui lòng dậy và đến phố kia gọi là phố "Tinch", và tìm tại nhà Giuđa một người tên là Saolô, quê ở Tarsê; ông ta đang cầu nguyện". (Saolô cũng tìm thấy một người tên Anania bước vào, và đặt tay trên ông để ông được sáng mắt). Anania thưa: "Lạy Chúa, con đã nghe nhiều người nói về người này rằng: ông đã gây nhiều tai ác cho các thánh của Chúa tại Giêrusalem; tại đây, ông được các vị tế cho phép bắt tất cả những ai kêu cầu danh Chúa". Nhưng Chúa phán: "Cứ đi, vì người lợi này là khí Ta đã chọn, để mang danh Ta đến trước dân ngoại, vua quan và con cái Israel. Ta sẽ bày tỏ cho nó biết phải chịu nhiều đau khổ vì danh Ta". Anania ra đi, bước vào nhà, và đặt tay trên Saolô mà nói: "Anh Saolô, Chúa Giêsu, trôi ra với anh trên đường đi đến đây, sai tôi đến cùng anh, để anh được thấy và được tràn đầy Thần Thánh". Tức thì có thứ gì đó như những cái thư rơi khỏi mắt ông, và ông được sáng mắt; ông sức dậy chịu phép rửa, và sau khi ăn uống, ông được lại sức. Ông ở lại ít ngày cùng với các môn đồ thành Đamas. Và lập tức ông rao giảng trong các hội đường rằng: Đức Giêsu là Con Thiên Chúa.
Đó là lời Chúa.
Ðáp: Hãy đi rao giảng Tin Mừng khắp thế giới .
Xướng: 1) Toàn thể thần dân, hãy khen ngợi Chúa! Hãy cầu nguyện các nước, hãy cầu nguyện Người.
Ðáp: Hãy đi rao giảng Tin Mừng khắp thế giới
2) Vì tình thương Chúa dành cho chúng tôi thực sự là giảm bớt, và xin trung thành của Chúa tồn tại vĩnh viễn.
Ðáp: Hãy đi rao giảng Tin Mừng khắp thế giới
Ha-lê-lu-gia:
Alleluia, Alleluia! - Thầy sẽ xin Chúa Cha, và Người sẽ cấm cho các con một môn Phù Trợ khác, để ở cùng các thứ luôn mãi. - Alleluia.
Phúc Âm: Ga 6, 53-60
“Thịt Ta thật là của ăn, Máu Ta thật là của uống”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, những người Do-thái tranh luận với nhau rằng: "Làm sao ông này có thể lấy thịt mình mà cho chúng ta ăn được?" Bấy giờ Chúa Giêsu nói với họ: " Thật vậy, Ta bảo thật các bạn: Nếu các ngươi không ăn thịt Con Người và uống máu Ngài, các ngươi sẽ không có sự sống trong các ngươi. Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta thì có sống đời đời, và Ta, Ta sẽ cho sống lại ngày sau hết. Vì thịt Ta thật là của ăn, và Ta máu thật là của. Ai thịt Ta và Ta, thì ở trong Ta, và Ta ở trong lối sống đó sai Ta, nên Ta sống giúp Cha, thì kẻ ăn Ta, chính người ấy cũng sẽ sống nhờ Ta. chảy là bánh bởi trời xuống, không phải như cha ông các đã ăn manna và đã chết. Người giảng dạy những điều này tại Hội đường Capharnaum.
Đó là lời Chúa.
Suy nghĩ chín chắn :
Tin Mừng theo thánh Gioan không viết về việc Chúa hiến bí tích Thánh Thể,
nhưng lại giải thích cách sâu xa cho chúng ta về ý nghĩa của bí tích
đặc biệt trong bài Tin Mừng hôm nay.
Câu 51 là một bước chuyển quan trọng
trong bài giảng của Đức Giêsu về Bánh hằng sống ở chương 6:
"Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống.
Ai ăn bánh này, sẽ được sống đời đời.
Và bánh tôi sẽ tặng chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống."
Lần đầu tiên thịt được nhắc đến trong bài giải này.
Thịt của Đức Giêsu chính là bánh từ trời được ban cho thế gian.
Ngôi Lời đã vào đời làm người, đã thành thịt (Ga 1, 14).
Bây giờ chính thịt lại được trao ban cho con người như bánh hằng sống.
Đức Giêsu không bằng lòng với chuyện nuôi một số người bằng bánh và cá.
Điều đó chỉ làm giảm cơn khát cơ thể trong một thời gian.
Ngài muốn nuôi cả thế giới bằng chính sự sống thần linh ở nơi Ngài,
nuôi bằng cả con người Ngài, nuôi bằng chính thịt và huyết Ngài.
“Ai ăn thịt tôi và uống máu tôi thì có sự sống vĩnh cửu.
Và tôi sẽ chọn người sống lại vào ngày sau hết” (c. 54).
Ăn thịt và uống máu một người là điều làm người Do Thái kinh hãi.
Chúng tôi chỉ hiểu được những lời nói ở đây trong bối cảnh của Bữa tối Ly,
khi Đức Chúa Giêsu mời các đệ đệ ăn bánh và uống rượu Ngài trao
mà Ngài lại nói: Đây là Thầy, đây là Thầy Máu.
Đức Giêsu muốn trao tặng nhân loại sự sống của Ngài
qua thức ăn, thức uống bình thường của con người là bánh và rượu.
Sự sống vĩnh cửu đã nở ngay từ đời này và sẽ viên mãn ở đời sau.
Hãy đến ăn và uống lương thực thần linh Ngài leo cho ta.
Vui lòng đến với lòng tin và sự quan trọng trước món quà quý giá.
Nhưng dự tiệc Thánh Thể không chỉ là đến với thịt và máu của Chúa,
mà còn là mối gặp gỡ tiếp theo với một vị trí chính là Đức Giêsu.
“Ai ăn thịt tôi và uống máu tôi
sẽ ở lại trong tôi và tôi lại ở trong người ấy” (c. 56).
Một sự ở lại hai chiều, một Hiệp thông sâu giữa hai vị trí.
“Tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào,
thì kẻ ăn tôi cũng sẽ sống nhờ tôi như vậy” (c. 57).
Rốt cuộc, qua việc ăn máu Chúa Chúa,
chúng ta được tham dự vào mối tương quan thân tình giữa Cha và Con.
Chúng ta được tồn tại trong cùng một dòng được phát hiện từ Cha.
Chúng ta được diễm phúc chia sẻ sự sống của chính Thiên Chúa.
Bí tích Thánh Thể không phải là một thứ bùa chú hay thanh thần.
Ai càng mở lòng mình ra để trao đi, càng thoát ra khỏi thái độ chiếm đoạt
thì mình càng thấy mình được biến đổi và được nhiều may mắn.
Trong mỗi thánh lễ, chúng ta được mời đón Bánh hằng sống,
Tấm Bánh Lời Chúa và Tấm Bánh Mình Chúa.
Cầu nguyên n :
Lạy Chúa,
Chúa là thức ăn, thức uống của con.
Càng ăn, con càng đói;
càng uống, càng khát;
càng sở hữu, càng ước ao.
Chúa ngọt ngào trong cổ hồi
hơn cả tầng mật ong,
vượt quá mọi thứ ngọt ngào khác trên đời.
Lúc nào con cũng thấy khát và ước ao,
vì con không sao cạn được Chúa.
Ngài nghiền nát hay con nghiền nát Ngài?
Unknown; vì ở sâu thẳm lòng con,
cảm nhận được cả hai.
Chúa Đòi con nên một với Ngài,
Đòi hỏi đó làm cho con đau đớn,
vì con không muốn bỏ
thói quen của con
để ngủ trong tay Chúa.
Con chỉ biết tạ ơn Chúa,
ca ngợi và tôn vinh Chúa,
bởi đó là sự sống đời đời cho con. (Ruy Broeck)
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ