TRỞ VỀ (30/3/2025 – CHÚA NHẬT 4 MÙA CHAY NĂM C)
Bài Đọc I: Gs 5, 9a. 12-10
"Dân Chúa tiến vào đất Chúa hứa và khuyến khích Lễ Vượt Qua".
Bài trích Giosuê.
Trong những ngày đó, Chúa phán cùng Giosuê rằng: "Hôm nay, Ta đã tích lũy nỗi nhớ của Ai-cập khỏi các hạng!" Con cái Israel tạm trú tại Galgali và mừng Lễ Vượt Qua vào ban chiều ngày mười bốn trong tháng, trên cánh đồng Jericcô. Ngày hôm sau Lễ Vượt Qua, họ ăn các thức ăn địa phương, bánh không người và lúa mạch nguy năm ấy. Từ khi họ ăn các thức ăn địa phương thì không còn manna nữa. Và con cái Israel không còn ăn manna nữa, nhưng họ ăn thổ sản năm đó của xứ Canaan.
Đó là lời Chúa.
Ðáp: Các bạn hãy thử nếm và thử xem coi, cho biết Thiện hảo hảo bao.
Xhướng: 1) Tôi chúc tụng Chúa trong mọi lúc, miệng tôi liên tục liên lỉ khen ngợi Người. Trong Chúa linh hồn tôi ôn đới, bạn nghèo hãy nghe và vui mừng.
Ðáp: Các bạn hãy thử nếm và thử xem coi, cho biết Thiện hảo hảo bao.
2) Các bạn hãy cùng tôi ca ngợi Chúa, cùng nhau ta hãy tán tạ danh Người. Tôi cầu khẩn Chúa, Chúa đã say lời, và Người đã yêu tôi từ mọi điều lo sợ.
Ðáp: Các bạn hãy thử nếm và thử xem coi, cho biết Thiện hảo hảo bao.
3) Hãy nhìn về Chúa để các bạn vui tươi, và các bạn thoát khỏi con hổ bẽ mặt. Kìa người đau khổ cầu cứu và Chúa đã nghe, và Người đã cứu họ khỏi mọi điều tai nạn.
Ðáp: Các bạn hãy thử nếm và thử xem coi, cho biết Thiện hảo hảo bao.
Bài Ðọc II: 2 Cr 5, 17-21
"Thiên Chúa đã giúp Đức Thánh giao hòa chúng ta với mình".
Bài trích thư thứ hai của Thánh Sau Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, dù ai ở trong Đức Kiến, thì người đó sẽ là một thụ tạo mới, những gì đã cũ đã qua đi: đây đây tất cả mọi sự đã trở thành mới. Vì mọi sự việc của Thiên Chúa, ai đã giúp Đức Thánh giao hòa chúng ta với mình, và trao phó cho chúng tôi chức năng giao hòa. Thật vậy, Thiên Chúa là một người giao hòa thế gian với chính mình là Người trong Đức Kitô, nên không kể tội lỗi của loài người, và thiết lập môi trường chúng tôi lời giao hòa. Nên chúng tôi là sứ giả thay mặt Đức Kiến, như chính Chúa mà chúng tôi khuyên bạn nên bảo vệ. Vì Đức Kitô, chúng tôi van nài anh em hãy giao hòa với Thiên Chúa. quá không biết tội, thì Thiên Chúa làm nên thân tội vì chúng ta, để trong Ngài, chúng ta trở nên công chính của Thiên Chúa.
Đó là lời Chúa.
Câu Xướng Trước Phúc Âm: Lc 15, 18
Tôi muốn ra đi về với cha tôi và thưa người rằng: Thưa cha, con đã phạm tội đến trời và đến cha.
Phúc Âm: Lc 15, 1-3. 11-32
“Em đã chết nay sống lại”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, những người thu thuế và những kẻ tội phạm đến gần Chúa Giêsu để nghe Người giảng; Thấy vậy, những người đặc biệt và luật sĩ lam thiên nhiên rằng: "Ông này đón tiếp những kẻ tội lỗi và cùng ngồi ăn uống với chúng". Bấy giờ Người phán bảo họ ví dụ ngôn ngữ này: "Người kia có hai con trai. Ðứa em thưa với cha rằng: "Thưa cha, xin cha cho con phần gia tài thuộc về con". Người cha thừa chia gia tài cho các con. Ít ngày sau, người em thu nhỏ tất cả của mình, trẩy đi miền xa và ở đó ăn chơi xa phung phí hết tiền. Khi nó tiêu hết tiền thì vừa gặp khó khăn lớn trong miền, và nó bắt đầu cảm thấy thiếu. Nó giúp việc cho một người trong miền, người này sai nó ra đồng chăn heo. Nó muốn ăn những cặn bã heo ăn cho đầy bụng, nhưng cũng không ai cho. Bấy giờ nó hồi tâm lại và tự rửa: "Biết bao người làm công ở nhà cha tôi được ăn dư dật, còn tôi, tôi ở đây phải chết. Tôi muốn ra đi về với cha tôi và thưa người rằng: " Thưa cha, con đã phạm tội đến trời và đến cha, con không đáng được gọi là con cha nữa, xin cha đối xử với con như một người làm công của cha". Thế là nó ra đi và trở về với cha nó. Khi nó còn ở xa, cha nó có vẻ nhìn thấy, liền động lòng thương; ông chạy ra ôm choàng cổ nó và hôn nó hồi lâu... Người con trai lúc đó thưa rằng: "Thưa cha, con đã phạm tội đến trời và đến cha, con không đáng được gọi là con cha nữa". Nhưng người cha bảo đầy tớ: "Mau mang áo đẹp nhất ra đây và mặc cho cậu, hãy đeo nhẫn vào ngón tay cậu, và mặc quần vào chân cậu. Hãy bắt con bê béo làm thịt để chúng ta ăn mừng: vì con ta đây đã chết, nay sống lại, đã mất, nay lại tìm thấy". Và người ta bắt đầu ăn linh đình.
"Người con cả đang ở ngoài đồng. Khi về gần đến nhà, nghe tiếng đàn hát và nhảy múa, anh gọi một tên đầy tớ để hỏi xem chuyện gì. Tên đầy nói: "Đó là em cậu đã giết bê béo, thấy bạn ấy vềmạnh". Anh ba nổi hung và quyết định không vào nhà. Cha anh ra xin anh vào. Nhưng anh trả lời: "Cha coi, đã bảo năm con hạ cha, không hoàng lệnh cha một điều nào, mà không bao cha giờ cho dành riêng một con bê nhỏ để ăn mừng cho bạn. Còn chàng con của cha kia, sau khi phung phí hết tài sản của cha với bọn khỉ, nay trở về thì cha lại sai làm thịt bê béo ăn mừng nó". Nhưng người cha bảo: "Đinh con, con luôn ở với cha, và mọi sự của cha đều là của con. Nhưng phải ăn tiệc và vui mừng, vì em con đã chết nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy".
Đó là lời Chúa.
Suy niệm:
Người cha không đi tìm con nhỏ như tìm chiên lạc.
Nó đã được sử dụng tự động để quyết định đường đi,
và người cha tôn trọng quyết định điều đó.
Nhưng ông vẫn ngóng chờ con.
Niềm hy vọng vẫn không ngừng nhen nhúm.
Người đã thấy con trước khi nó đáp ứng được cha.
Con suy yếu, hôi hám, bội bạc, suy làm cha xa tránh.
Tình thương cung cấp tiền chân cha xông hơi.
Vòng tay cha lớn quá, nụ hôn cha nồng nàn.
Áo đẹp, dép mới, vòng đeo tay, ca nhạc, tiệc tùng, múa nhảy:
Tất cả chỉ để thông báo cho mọi người biết rằng
đây là con tôi, vẫn là con vì chưa bao giờ không là con.
Nhưng người cha không chỉ thương con út.
Con cả mới là đích đến của câu chuyện này.
Anh quá sân cỏ, quá vâng phục từng li từng tí.
Anh không đi hoang, không ăn chơi, chỉ chăm lo đồng sáng.
Ai cũng thấy anh là người có mẫu mực.
Nhưng những cố gắng của những đứa trẻ trở về đã thể hiện con người thực sự của anh.
Tuy luôn ở trong nhà cha, nhưng anh lại ở ngoài tim cha.
Anh không hiểu được tại sao cha lại nhu nhược đến thế,
bao dung đến bất công với anh.
Đẻ tiệc với thịt bê béo để khuyến khích trẻ em hoang dã,
còn anh, một con dê để lai rai với bạn bè cũng không có.
Anh không thể vui vẻ với cha, càng không thể vui vẻ với em.
Anh tức giận vì thấy quyền lợi của mình bị xâm phạm.
Cuối cùng anh không chịu vào nhà!
Hóa ra cả hai người vừa phải, lại rất giống nhau.
Cả hai đều ở ngoài nhà cha, chấp nhận chịu đói.
Con út không tìm thấy hạnh phúc bên cha nên đi.
Con cả không chia sẻ được hạnh phúc của cha nên không vào.
Sám Hối trở về với tình cha.
Cả hai người đều cần trở về, trở vào.
Sám Hôi trở về với tình yêu, niềm vui, sự sống.
Nhưng trở về phải là điều dễ dàng.
Ai muốn nhận là mình đã đi thêm đường.
Người anh cả cần dọn dẹp tự ái để vui vẻ vào nhà.
Người em cần phải có mức giá mới để tìm cha và gia nhân
in the status body tàn ma dại.
Để trở về cần phải đứng lên hay bỏ chỗ mình đang đứng.
Từ bỏ thì đau đớn nhưng hạnh phúc thật tuyệt vời.
Hạnh phúc lớn nhất không phải là tài sản chất,
đó là khám phá của mình ở chỗ trái tim cha.
Cha yêu mình dù mình hư hỏng, bất trung.
Cha yêu mình không phải vì mình lo lắng, được việc.
Cha yêu mình chỉ vì mình là con.
Cha không muốn mất bất kỳ đứa con nào.
Trở về với Cha Yêu ta giang tay đón người.
Hiện tại không phải là “thằng con của cha”, mà là “em của con”.
Trở về với Cha, với tha nhân cũng trở về với mình.
Tôi chợt nhận ra mình quá ư giàu có.
Cầu nguyện:
Lạy Cha,
người thứ hai muốn tự động lấy tiền của mình.
Chúng tôi sẽ không bỏ tội cho người thứ hai,
khi coi Cha
như người cản trở hạnh phúc của họ con.
Chúng ta có thể tự động thực hiện bay nhảy
ngoài vòng tay Cha,
Nhưng chúng tự làm lại biến chúng thành nô lệ.
Hạnh Phúc làm thế gian ban tặng thì bọt bèo.
Như người con thứ,
chúng tôi đã tìm thấy sạch sẽ trong tay mình,
rơi xuống cực cùng và bị chết đe dọa.
Lay Cha full please bao dung,
xin kéo chúng tôi trở về với Cha mỗi ngày,
Giúp họ điều chỉnh những đam mê trào dâng.
Xin hãy nâng cao chúng tôi trong niềm vui
vì tin rằng tình Cha lớn hơn tội chúng con vạn bội.
Ước tính những điều nguy hiểm mà chúng ta có thể lớn lên,
thấy mình mong manh, thấy lượng Chay.
Ước gì sau mỗi lần được Cha tha thứ,
chúng lại thấy mình hiền hòa hơn với tha nhân.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ