NGƯỜI VẪN NGỦ (01/7/2025 - THỨ BA TUẦN 13 THƯỜNG NIÊN)
Bài Ðọc I: St 19, 15-29
"Chúa cho mưa sinh chết và Hỏa hoạn xuống trên thành Sôđôma và Gomôra".
Trích sách Sáng Thế.
Trong những ngày đó, các loại đồ lót nữ thiên thần nói rằng: "Hãy vui vẻ dậy sinh vợ và hai con gái của con gái đi, kẻo chính cũng phải chết lan vì tội của thành sôđôma!" Khi ông Lót còn đang làm dự, các thiên thần nắm tay ông cùng vợ ông và hai con gái ông, vì Chúa muốn yêu thoát ông. Các thiên thần kéo ông ra ngoài thành phố và nói: "Muốn sống thì hãy chạy đi, đừng nhìn lại phía sau; cũng đừng dừng lại ở bất cứ nơi nào trong khu vực xung quanh đây, nhưng hãy trốn lên núi, để khỏi chết lan!" Ông Lót thưa: "Lạy Chúa tôi, tôi van xin Ngài: Tôi tớ Chúa đã được Chúa thương yêu, và Chúa đã trải lòng dung đại độ mét giữ mạng sống tôi. Tôi không thể trốn lên dốc núi nguy hiểm mà chết mất. Gần đây có một thành phố nhỏ, tôi có thể chạy tới đó và thoát nạn. Thành đó thêm nhỏ bé sao, xin cho tôi trốn tránh tại đó để được sống". Thiên thần nói: " Hủy bỏ được, ta cũng chiều ý dư xin mà không tàn phá thành đã nói tới. Hãy mau mau trốn thoát tới đó, bởi vì ta đã làm được gì trước khi nhẹ đi tới đó". By đó đã gọi tên thành ấy là Sêgor.
Mặt trời vừa mọc lên thì ông lót vào thành Sêgor. Vậy Thiên Chúa cho mưa sinh chết và lửa từ trời xuống trên thành Sôđôma và Gomôra. Người chém các thành này, cả miền chung quanh, toàn dân cư trong thành cùng các giống xanh tươi trên đất. Bà vợ quần lót nhìn lại phía sau, nên có một biểu tượng biến đổi.
Sáng sớm (hôm sau) ông Abraham thức dậy, đi đến nơi ông đã hầu Chúa trước đây, ông nhìn về phía thành Sôđôma, và Gômôra và cả miền ấy, ông thấy khói từ đất bốc lên cao như khói lò lửa hồng.
Khi Chúa hòa giải các thành viên trong miền ấy, Người đã nhớ đến Abraham mà tình yêu Đồ lót thoát cảnh tàn phá tại những thành mà ông đã ngụ.
Đó là lời Chúa.
Đáp Ca: Tv 25, 2-3. 9-10. 12-11
Xhướng: 1) Lạy Chúa, xin hãy ghé thăm và thử thách con, xin Ngài giám sát vùng kín và tâm can. Vì con nhìn xem tình thương Ngài trước mắt, và con sống theo chân lý của Ngài.
Ðáp: Lạy Chúa, con nhìn xem tình thương Ngài trước mắt (c. 3a).
2) Xin đừng mua linh hồn cùng linh hồn sạc người lỗi, đừng mua mạng sống cùng mạng sống sát nhân; kẻ thù này là kẻ thù mạnh mẽ trong tay và tay chúng ôm đầy lễ vật.
Ðáp: Lạy Chúa, con nhìn xem tình thương Ngài trước mắt (c. 3a).
3) Phần con, còn sống tinh toàn, xin Ngài giải thoát và xót thương con. Chân con vững chắc trong đường bằng cách, trong các buổi hội nghị, con sẽ chúc tụng Chúa.
Ðáp: Lạy Chúa, con nhìn xem tình thương Ngài trước mắt (c. 3a).
Alleluia: 1 Sm 3, 9
Alleluia, Alleluia! - Lạy Chúa, xin hãy phán xét, vì tôi tớ Chúa đang lắng tai nghe; Chúa có lời ban sự sống đời đời. - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 8, 23-27
"Người tỉnh dậy, truyền lệnh cho gió và biển, và biển Yên tĩnh như tờ".
Tin Mừng Chúa Giêsu Chết theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu xuống thuyền, có các môn đệ theo Người. Và đây động biển dội, đến nỗi buồn phủ lên thuyền, thế mà người vẫn ngủ. Môn đệ đệ lại gần thức thức Người dậy mà: "Lạy Thầy, xin nghiên cứu chúng con kẻ chết mất!" Chúa Phán: "vòng những kẻ yếu lòng tin! Sao các con suy sợ?" Lấy giờ Người dậy sóng, truyền lệnh cho gió và biển. Và biển yên tĩnh như tờ! Cho nên những người kinh ngạc rằng: "Ông này là ai mà gió và biển đều vâng phục?"
Đó là lời Chúa.
Suy niệm:
Nếu mực nước biển dâng thêm một mét do toàn cầu ấm lên,
nhiều vùng đất của nước Việt Nam sẽ bị chìm dưới mặt nước.
Bão lũ, hạn hán, động đất, núi lửa vẫn là những thảm họa dành cho con người.
Ngày nay người ta biết rằng phần lớn thiên đường không làm Trời,
nhưng con người cộng đồng trái đất là công trình tốt đẹp của Trời cao.
Bài Tin Mừng hôm nay cho thấy uy quyền của Đức Giêsu,
không phải trên ma quỷ hay bệnh tật, nhưng trên thiên nhiên.
Ngài đã sử dụng quyền đó để bảo vệ các môn đệ khỏi bị tấn công bởi sóng gió.
Thầy Giêsu đã ra lệnh cho họ qua bên kia hồ (Mt 8, 18).
Ngài xuống thuyền trước, các môn đệ theo sau (c. 23).
Đi theo Thầy Giêsu, trên cùng một con thuyền, đâu đó đã được bình an.
Cơn bão lớn ngoài biển đến thật bất ngờ,
làm con thuyền của Thầy trò chao đảo vì sóng gió.
Giữa cơn cuồng nhiệt của biển cả, giữa kinh hoàng nhốn nháo của các môn đệ,
Thầy Giêsu vẫn ngủ yên.
Đường như đi có gì đó say động giấc ngủ bình an của Thầy.
“Thưa Ngài, xin cứu, chúng con chết mất” (c. 25).
Lời đánh lửa xông hơi, khi cái chết gần kề.
Nhưng Thầy lại nói có vẻ gì sảng khoái.
Giữa tiếng hét của sóng gió và sự chòng chành của con thuyền,
Thầy Giêsu đã quở trách các môn đệ vì sự sợ hãi của họ,
hậu quả của việc thiếu lòng tin (c. 26).
Thầy đã không làm cho biển Yên tĩnh Yên lập ngay lập tức,
vì tập bình an giữa sóng gió là điều khó và cần hơn nhiều.
Lắm khi chúng ta không hiểu tại sao thuyền đời chúng ta gặp biển,
dù có Thầy trong thuyền, dù chúng ta đã theo Thầy béo túc.
Chúng ta lại càng không hiểu tại sao Thầy có thể ngủ được bình an,
khi chúng ta gặp nhiều và thử thách và rơi vào tuyệt vọng.
Nhưng Thầy Giêsu cũng không hiểu tại sao chúng ta lại sợ đến thế (c. 26).
Tại sao chúng ta lại sợ thuyền chìm hay sợ chết ?
Nếu có đức tin vào Thầy thì sóng gió đâu nhận chìm chúng ta.
“Thiên Chúa ngủ” mãi mãi là điều khó hiểu và khó chịu.
Đừng định nghĩa Ngài và kêu gọi.
Đừng cản la để át tiếng sóng, để làm cho Ngài nghe được.
Nhưng cũng nên nhìn Ngài ngủ bình an, để thoát khỏi cơn nguy hiểm.
Không chắc chắn là Ngài sẽ dậy ngay và làm sạch cơn bão tố.
Không chắc chắn là chúng tôi sẽ được giải quyết ngay mọi nỗi lo nguy hiểm.
Điều quan trọng là lòng ta được bình an,
vì biết Ngài vẫn bình an ở lại trong con thuyền đời ta.
Lời nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
con hờn dỗi xin đi trên mặt nước như chiên,
nhưng nhiều khi con cảm thấy
sống đức tin giữa lòng cuộc đời
ý khác nào đi trên mặt nước.
Có bao sóng gió đưa và cuốn.
Có bao cám dỗ muốn hút con vô không gian.
Cả sự nặng nề của cơ thể
cũng kéo dài xuống.
Ði trên mặt nước đời thoáng dễ dàng.
Nhiều khi thấy mình bàng hoàng sợ hãi.
Xin cứu con khi con hầu chìm.
Xin nắm lấy tay con khi con choáng váng.
Xin nâng đỡ niềm tin yếu ớt của con,
để con trở nên nhẹ tênh
mà bước những bước dài hướng về Chúa. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ