TRƯỚC ĐÃ (01/10/2025 - THỨ TƯ TUẦN 26 THƯỜNG NIÊN)
Bài đọc I: Nkm 2, 1-8
“Nếu đức vua thấy tốt đẹp, xin sai thần đến thành phố của thân phụ thần, và thần sẽ xây lại cửa hàng thành phố”.
Trích sách Nơkhemia.
Chuyện xảy ra trong tháng Nisan, năm thứ hai mươi triều vua Artexerxê, là trước mặt vua có an, tôi an nâng cao lên nhà vua, và được giờ tôi chứng tỏ vẻ buồn sầu trước long nhân, nên vua hỏi tôi rằng: “Cớ sao mặt kiệt thế, mặc dầu trẫm không thấy có bệnh? Việc này được cho phải vô,, trong khả năng chắc chắn có điều chi bất an mà trẫm không biết”.
Tôi quá sợ hãi, liền tâu vua rằng: “Thánh hoàng vạn vạn tuế! Thăng thiên thần không lo buồn, vì thành phố nơi có một phần tổ tiên của thần bị bỏ hoang, và những cửa thành bị cháy bỏng?” Vua mới hỏi tôi rằng: “tự nguyện điều gì?”
Tôi cầu nguyện cùng Chúa Trời, rồi tâu vua rằng: “Nếu đức vua thấy tốt đẹp, và tôi để đức vua đẹp lòng trước long nhan, thì xin hãy sai thần về Giuđêa, đến thành phố nơi có một tổ phụ của thần tượng, thần sẽ xây dựng lại”. Lúc đó có hoàng hậu ngồi bên vua, nên vua hỏi tôi rằng: “đi bao lâu, và nhẹ nhàng trở về?” Vua bằng lòng sai tôi đi, và tôi định kỳ với nhà vua.
Tôi tâu vua rằng: “Nếu đức vua thấy tốt đẹp, xin đức vua ban chỉ cho thần, để thần xuất trình cho các quan cai vùng bên kia sông, hầu các quý đưa thần đến Giuđêa; lại xin ban tham khảo chỉ cho Asaph quan cai rừng cây của đức vua, để người cấp gỗ cho thần hầu có thể làm cửa tháp đền, thành thành và nhà thần cư”. Vua ban cho tôi theo như tay nhân lành Chúa ở với tôi.
Ðó là lời Chúa.
Đáp Ca: Truyền hình 136, 1-2. 3. 4-5. 6
Ðáp: Mỏm tôi vào mỏ đá, nếu tôi không nhớ đến chút nào.
Xhướng: 1) Trên bờ sông Babylon, chúng tôi ngồi khóc nức nở, khi tưởng nhớ lại thành thánh Sion. Trên những cây dương đước đó, chúng tôi treo những cây lục huyền cầm của chúng tôi.
Ðáp: Mỏm tôi vào mỏ đá, nếu tôi không nhớ đến chút nào.
2) Vì nơi này, quân canh Đòi chúng tôi vui vẻ hát lên. Họ cùng tôi rằng: Hãy vui mừng, hãy hát cho chúng tôi nghe giai điệu ca Sion.
Ðáp: Mỏm tôi vào mỏ đá, nếu tôi không nhớ đến chút nào.
3) Lẳng nào chúng tôi ca hát khen Thiên Chúa trên đất khách quê người? Nerusalem, nếu tôi lại quên lãng, thì cánh tay tôi sẽ không được.
Ðáp: Mỏm tôi vào mỏ đá, nếu tôi không nhớ đến chút nào.
4) Tôi mỏ mũi tên tràn vào nếu tôi không nhớ đến. Nếu tôi không đặt Gerusalem lên trên tất cả mọi niềm vui sướng.
Ðáp: Mỏm tôi vào mỏ đá, nếu tôi không nhớ đến chút nào.
Alleluia: Tv 118,8ab
Alleluia, Alleluia! - Lạy Chúa, những giới hạn chúa được lập ra cho tới muôn đời, được ban hành một cách chân thành và kiểu chính. - Alleluia.
Phúc Âm: Lc 9, 57-62
“Dù Thầy đi đâu, tôi cũng theo Thầy”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, đang lúc Chúa Giêsu và các môn đệ đi đường, thì có thưa người rằng: “Dù Thầy đi đâu, tôi cũng sẽ theo Thầy”. Chúa Giêsu bảo người ấy rằng: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con người không có gối đầu”. Người bảo một người khác rằng: “Hãy theo Ta”. Người ấy thưa: “Xin cho phép tôi đi chôn cha tôi trước đây”. Nhưng Người đáp: “Hãy để chết chôn kẻ chết; phần con, hãy đi rao giảng Nước Thiên Chúa”. Một người khác thưa Người rằng: “Lạy Thầy, tôi sẽ theo Thầy, nhưng cho phép tôi về từ giã gia đình trước đây”. Nhưng Chúa Giêsu đáp: “Ai đã tra tay vào cày mà còn cứng lại sau lưng thì không xứng đáng với Nước Thiên Chúa”.
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
Theo một tôn giáo thường được gọi là theo đạo.
Theo đạo là theo một con đường.
Điều này đặc biệt đúng đối với Mục giáo (x. Cv 9,2).
Làm môn đệ hoàn hảo là theo Ngài trên con đường Ngài đi,
con đường đất quanh co trong xứ Palestine
hay con đường đầy cặng gai chiến thắng của sứ vụ.
Đức dạy những lời dạy Ðạo, Ngài còn là Ðạo (x. Ga 14,6).
Theo đạo là theo một ngôi hơn là theo một giáo lý.
Sống đạo là sống như Ngài, với Ngài, cho Ngài và trong Ngài.
Đoạn Tin Mừng hôm nay thuật lại chuyện ba người muốn theo Chúa.
Chúng ta biết họ là ai,
cũng biết cuối cùng họ có theo Chúa hay không,
nên mỗi người chúng ta dễ dàng tìm thấy mình ở nơi hình ảnh họ,
để rồi họ phải đưa ra câu trả lời riêng của mình.
Người thứ nhất hái xin theo Ngài đi bất cứ nơi nào.
Đức Chúa Giêsu không che giấu hoàn cảnh im lặng của mình.
Ngài sống cuộc đời hoàng đế, không mái nhà để ở,
lúc nào cũng ở trong tư thế lên đường.
Chấp nhận theo Ngài là chịu bỏ mọi an toàn, ổn định,
là cuộc sống thân phận du khách trên mặt đất (x. 1Pr 2,11).
Theo Ngài là một phần trống có tiêu đề đầu,
phòng tiêu đề đầu tiên là cỏ cỏ, phòng tiêu đề cuối cùng là thu giá.
Cuộc sống nghèo khổ Ngài làm hơn, sẵn sàng hơn
trước những câu hỏi bất ngờ của Cha và nhân loại.
Người thứ hai chấp nhận theo Chúa với điều kiện
cho anh về chôn cất người cha mới qua đời trước.
Anh muốn con người được hưởng toàn bộ khoáng chất.
Đức Giêsu coi trọng việc kính mẹ cha (x. Mt 15,3-9),
Nhưng Ngài đòi anh dành ưu tiên cho vay báo Tin Mừng.
Câu trả lời của Ngài khiến chúng tôi bị sốc.
Loan báo Tin Mừng ư? Cần gì phải vàng đến thế!
Dầu sao cái sốc giúp ta nhận ra mình vẫn quen thờ ơ
trước một khoáng chất và hết sức bách.
Người chết xuống thật đáng kính.
Nhưng có bao người sống đang cần phục vụ khẩn trương.
Người thứ ba xin về từ giã gia đình trước đây.
Đức Chúa Giêsu đòi anh hùng tiến như người cầm cày,
không quay lại với kỷ niệm quá khứ,
cũng không bị cản trở bởi những lực lượng gia đình,
để tâm tận lực lo cho Nước Thiên Chúa.
Trong kiếp sống, nhiều lúc ta phải chọn đơn vị.
Chọn đơn vị chấp nhận hy sinh, bỏ một trong hai.
Đức Giêsu không dạy ta sống vô cảm hay bất ngờ...
Ngài dạy ta có thể đảm bảo tìm kiếm Nước Thiên Chúa trước đây.
Có bao nhiêu cái trước đã chi phối đời ta?
Đâu là lựa chọn ưu tiên một?
Chúng ta cần sắp xếp lại thứ tự ưu tiên cho đúng.
Nếu Đức Giêsu gặp tôi hôm nay và mời tôi theo ngài,
tôi có xin phép ngài để làm cái gì trước đó không?
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
giàu sang, danh vọng, sảng khoái
là những điều kiện hấp dẫn mà chúng tôi gặp phải.
Chúng ta buộc phải sử dụng chúng
và không cho phép chúng tự động tăng cao
để sống cho những giá trị tốt đẹp hơn.
Xin giải phóng chúng con
khỏi mê cung hoặc kho tàng dưới đất,
cảm nhận được bất kỳ phần nào
sự phong phú của kho tàng trên trời.
Ước gì chúng ta có may mắn và vui tươi
bán tất cả những gì chúng tôi có,
để mua được viên ngọc quý là Nước Trời.
Và họ ước gì không có thời gian quay lại
trước những lời mời gọi của Chúa,
không bao giờ ngoảnh mặt
để tránh cái nhìn yêu thương
Chúa dành riêng cho từng người trong chúng. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ