TAI SAO ANH EM SỢ? (01.02.2025 – THỨ BẢY TUẦN 3 THƯỜNG NIÊN)
Bài Đọc I: Đt 11, 1-2. 8-19
“Anh mong đợi thành công có nền móng mà Thiên Chúa là kiến trúc sư kiến trúc và là một bước sáng lập”.
Trích thơ gửi tín hữu Đỗ Thái.
Anh em thân mến, đức tin là cốt yếu những thực tại người ta mong chờ, là bằng chứng điều bí ẩn ẩn. Vì ơn đức mà các tiền nhân đã nhận được bằng chứng tốt. Ân đức tin, Abraham đáp lại tiếng Chúa gọi, để ra đi đến xứ ông sẽ được lãnh đạo làm gia nghiệp, và ông ra đi mà không biết mình đi đâu. Ân đức tin, ông đến ngụ trong đất Chúa hứa, như trong đất khách quê người, sống ở nông trại, cũng như Isaac, và Giacóp, những kẻ đồng thừa tự cùng một lời hứa. Vì chưng, ông mong đợi thành công có nền móng mà Thiên Chúa là kiến trúc sư và là người sáng lập. Cảm ơn tin mà ngay cả bà Sara con trai chia sẻ được sức mạnh mang thai, mặc dầu bà đã già, bởi vì bà tin rằng đã hứa sẽ trung tín giữ lời. Vì thế, do tự một người, mặc dầu người đó như chết rồi, mà có một dòng theo dõi đông đúc vô số như sao trên trời và như cát bãi biển.
Chính trong đức tin rằng tất cả những kẻ ấy đã chết trước khi nhận lãnh điều đã hứa, nhưng được nhìn thấy và đón chào từ xa xa, đồng thời thú nhận rằng mình là du khách trên mặt đất. Những ai nói những lời như thế, chứng tỏ mình đang đi tìm quê hương. Giá như họ còn nhớ đến quê hương dưới đất mà họ đã bỏ bỏ, chắc họ có đủ thời giờ trở về. Nhưng hiện giờ họ ước mong một quê hương hoàn hảo hơn, tức là quê trời. Vì thế, Thiên Chúa không chặn để họ gọi mình là Thiên Chúa của họ, vì Người đã sẵn sàng cho họ một thành trì. Ân đức tin, khi được thử lòng, Abraham đã dâng Isaac. Ông hiến dâng con một mình, ông là người lãnh lời hứa, là người đã được Thẩm phán bảo lời này: “Chính nơi Isaac mà có một dòng dõi mang tên mộc”. Vì ông nghĩ rằng Chúa có quyền làm cho kẻ chết sống lại, làm điều đó, ông đã đón nhận con ông như một hình ảnh.
Đó là lời Chúa.
Đáp ca: Lc 1, 69-70. 71-72. 73-75
Ðáp: Chúc tụng Chúa là Thiên Chúa của Israel, vì Chúa đã viếng thăm và nghiên cứu dân Ngài .
Xhướng dẫn: 1) Chúa đã xây dựng cho chúng tôi một quyền bảo vệ, trong nhà Davít là tôi với Chúa. Như Ngài đã phán xét qua các thánh nhân từ ngàn xưa, là tri thứ nhất của Chúa.
Ðáp: Chúc tụng Chúa là Thiên Chúa của Israel, vì Chúa đã viếng thăm và nghiên cứu dân Ngài .
2) Có thể giải phóng chúng tôi khỏi quân thù và khỏi tay những kẻ ghen ghét tôi. Hãy thể hiện những từ ngữ đầu tiên của chúng tôi và nhớ lại những lời thánh ước của Ngài.
Ðáp: Chúc tụng Chúa là Thiên Chúa của Israel, vì Chúa đã viếng thăm và nghiên cứu dân Ngài .
3) Lời minh ước mà Ngài tuyên khai, với Abraham tổ phụ chúng tôi, Ngài cho chúng tôi thoát khỏi nỗi sợ hãi, sau khi thoát khỏi tay quân thù. Phục vụ Ngài trong thánh thiện và công chính, trước tôn nhân Ngài, trọn đời sống chúng tôi.
Ðáp: Chúc tụng Chúa là Thiên Chúa của Israel, vì Chúa đã viếng thăm và nghiên cứu dân Ngài .
Alleluia: Truyền hình 118,27
Alleluia, Alleluia! - Xin Chúa cho con hiểu đường lối hướng dẫn của Chúa, và con suy gẫm những điều lạ lùng của Chúa. - Alleluia.
Phúc Âm: Mc 4, 35-41
“Người là ai mà cả gió lẫn biển cũng đều tuân theo lệnh Người?”
Tin Mừng Chúa Giêsu Chết theo Thánh Maccô.
Ngày ấy, khi chiều đến, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Chúng ta hãy hát bên kia biển hồ”. Các ông giải tán đám đông; vì Người đang ở dưới thuyền nên các ông giả Người đi. Ngoài ra còn có nhiều thuyền khác theo Người. Chợt có một cơn bão lớn và những làn sóng mùa thu vào thuyền đến nỗi lo đầy nước. Và Người thì được sở hữu cơ sở mà ngủ. Ông đánh thức Người và nói: “Thưa Thầy, chúng con chết mất mà Thầy không quan tâm đến sao?” Yên tĩnh, Người đe gió và Phán xét với biển rằng: “Hãy im đi, hãy yên đi”. Tức thì gió liên tục yên tĩnh như tờ. Rồi Người nói với các ông: “Sao các con sợ hãi thế? Các con không có đức tin ư?” Bấy giờ các ông kinh nghiệm và nói với nhau rằng: “Người là ai mà cả gió lẫn biển cũng vâng lệnh Người?”
Đó là lời Chúa.
Suy niệm:
Hiểu tại sao chiều xuống,
Đức Giêsu lại bảo mật đệ đệ đưa mình qua bờ biển phía đông của Biển hồ,
trên con thuyền mà Ngài ngồi học các ngôn ngữ (Mc 4,1).
Do địa thế đặc biệt, hồ Galilê hay có những cơn cuồng phong đến bất ngờ,
tạo ra những cơn bão lớn trên sóng nước.
Tối nay, thầy trò đã gặp một cơn bão như vậy.
Thầy Thiền phó thác mọi sự cho các môn đệ vốn là ngư phủ lành nghề.
Thầy mệt nhọc say say ở thất thuyền, ngủ trên một cái gối.
Trong khi đó các món đệ phải vật lộn với sóng gió, nước tràn đầy thuyền.
Họ có vẻ mất bình tĩnh khi thấy cơn giông bão không đánh thức Thầy được.
Chính họ đánh thức Thầy bằng một lời trách móc :
“Thầy ơi, chúng ta chết đến nơi rồi mà Thầy nói lo gì sao?” (c.38).
Thầy Giêsu đã thức dậy, và đã làm cho biển Yên tĩnh, gió Yên.
Đời con người ai tránh được sóng gió bất chợt.
Nếu biết trước sẽ gặp sóng gió, ai trải qua biển đêm.
Sóng gió xảy ra trong đời riêng của mỗi người, trong gia đình,
trong đất nước, trong Giáo Hội, trên thế giới.
Sóng gió làm ta thấy mình con thuyền đời mình choòng chành, mong manh,
và gây ra nỗi sợ hãi, cơn cuồng loạn.
Giữa cơn sóng gió có khi người tín hữu lại cảm thấy lạnh lùng, vô cảm.
Như các môn đệ quy, chúng ta không hiểu tại sao Chúa có thể ngủ được
khi đời ta bị đe dọa bởi phong nhiệt đới,
tại sao Chúa vắng mặt, thinh Yên và khoanh tay
lúc này chúng ta cần Ngài hơn cả.
“Tại sao anh em sợ? Anh em không có lòng tin sao?” (c.40).
Anh em không tin là Thầy đang ở cùng một con thuyền với anh em sao?
Hãy nghỉ ngơi chúng ta phải cảm thấy Yên tâm
khi nhìn Chúa ngủ giấc ngủ tín thác của trẻ thơ ngay giữa cơn giông bão.
Nhìn Chúa ngủ bình an, chúng ta hiểu rằng ý có gì đáng sợ.
Vâng lời Chúa để qua bờ bên kia, và có Chúa trong con thuyền đời mình,
điều đó không làm chúng ta tránh được giông bão,
có recomment nhiều hơn.
Nhưng điều chắc chắn là chúng ta sẽ qua được bờ bên kia
xin vui lòng cho phép tôi luyện tập dạng mật dày.
Chúng ta hội tin Chúa có quyền trên sóng gió của đời ta không?
Cầu nguyện:
Lạy Cha từ ái,
đây là niềm tin của con.
Con tin Cha là Tình yêu,
và mọi sự việc Cha đều làm vì chúng yêu con.
Cả những khi Cha mạnh cắt tay,
cả những khi Cha thinh Yên hay vắng mặt,
cả những khi Cha như chịu sức mạnh của ác nhân,
con vẫn tin Cha là Cha toàn năng nhân ái.
Con tin Cha không chịu thua con về lòng quảng đại,
dành để bù đắp khi sống cho Cha.
Con tin rằng nơi lòng những người cứng cỏi nhất
cũng có một khả năng miễn phí tốt hơn,
được in sâu dưới các lớp tro.
Chỉ một ngọn gió của tình yêu chân thành
đủ khả năng làm tự động tỏa sáng lên rạng rỡ.
Con tin rằng suy có nước mắt ai vô ích,
thế giới vẫn tồn tại nhờ hy sinh thầm lặng của bao người.
Tin rằng chiến thắng cuối cùng thuộc về Ánh sáng.
Sự sống và Tình yêu sẽ sử dụng địa cầu.
Con tin rằng lịch sử của loài người và vũ trụ
đang chuyển mình về với Cha,
qua trung gian tuyệt vời của Chúa Giêsu
và sức mạnh giảm bớt của Thánh Thần.
Có thể tin rằng sự tăng dần của mỗi người sẽ gặp nhau,
qua mọi tranh chấp chấp nhận, bất chấp đồng ý,
mọi dịch chuyển, thành kiến,
để cùng nắm tay nhau đi qua sa mạc cuộc đời
mà về nhà Cha là nơi hạnh phúc viên mãn.
Lạy Cha, đó là niềm tin của con.
Xin Cha cho con cuộc sống niềm tin ấy. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ