NGÀI CẦM BÁNH BẺ RA (22/6/2025 - LỄ MÌNH MÁU THÁNH Chúa KITÔ NĂM C)
Bài Ðọc I: St 14, 18-20
"Ông mang bánh và rượu tới".
Bài trích sách Sáng Thế.
Trong những ngày đó, Melkixêđê là vua thành Salem, tặng bánh và rượu, vì ông là thượng tế của Thiên Chúa Tối Cao, ông chúc phúc cho Abram rằng: "Xin Thiên Chúa Tối Cao và là tạo thành trời chúc phúc cho Abram, và chúc tụng thay Thiên Chúa Tối Cao, đã giúp Người che, quân thù rơi vào tay ông". Và Abram dâng cho ông một phần mười tất cả chiến lợi phẩm.
Đó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 109, 1. 2. 3. 4
Ðáp: Con là Thượng tế tới muôn đời theo sản phẩm hàm Melkixêđê (c. 4bc).
Xhướng: 1) Thiên Chúa đã cấm bố cùng Chúa tôi rằng: "Con hãy ngồi bên hữu Ta, cho tới khi Ta bắt quân thù làm bệ kê dưới chân Con".
Ðáp: Con là Thượng tế tới muôn đời theo sản phẩm hàm Melkixêđê (c. 4bc).
2) Đức Thiên Chúa từ Sion sẽ trình bày vương quyền bính của Ngài, rằng: "Con thống trị giữa quân thù".
Ðáp: Con là Thượng tế tới muôn đời theo sản phẩm hàm Melkixêđê (c. 4bc).
3) "Các thủ lĩnh cùng hiện diện bên Con, ngày Con giáng sinh trong thiện thiện huy hoàng: trước rạng đông, tựa hồ Sương sa, Ta đã sinh hạ ra ra Con".
Ðáp: Con là Thượng tế tới muôn đời theo sản phẩm hàm Melkixêđê (c. 4bc).
4) Đức Thiên Chúa đã chửi và không hận thù rằng: "Con là Thượng tế tới muôn đời theo sản phẩm chức năng Melkixêđê".
Ðáp: Con là Thượng tế tới muôn đời theo sản phẩm hàm Melkixêđê (c. 4bc).
Bài Đọc II: 1Cr 11, 23-26
“Mỗi khi anh em ăn và uống anh em cho vay truyền việc Chúa chịu chết”.
Bài trích thư thứ nhất của Thánh Đấu Tông gửi tín hữu Cô-rintô.
Anh em thân mến, phần tôi, tôi đã lãnh nhận nơi Chúa điều mà tôi đã truyền lại cho anh em, là Chúa Giêsu trong đêm bị trợ giúp, Người cầm lấy bánh và tạ ơn, Kẻ ra và phán: "Các con hãy lãnh mà ăn, đây là Mình Ta, sẽ được đền bù vì các con: Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Ta". Cùng một thể thức ấy, sau bữa ăn tối, Người cầm chén và phán xét: "Chén này là Tân Ước trong Máu Ta; mỗi khi các con uống, các con hãy làm việc này mà nhớ đến Ta". Vì mỗi khi anh em ăn bánh và uống chén này, anh em loan truyền việc Chúa chịu chết, cho tới khi Chúa lại đến.
Đó là lời Chúa.
Alleluia: Ga 6, 51-52
Alleluia, Alleluia! - Chúa phán: “Ta là bánh vĩnh viễn sống từ trời xuống; ai ăn bánh này, thì sẽ sống đời đời”. - Alleluia.
Phúc Âm: Lc 9, 11b-17
"Tất cả đều ăn không nê".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với dân chúng về nước Thiên Chúa và chữa lành những kẻ cần được cứu chữa. Vì vậy, khi đã chiều, nhóm mười hai đến thưa Người rằng: "Xin Thầy giải tán dân chúng, để họ đi vào các làng hoang mạc và trại xung quanh đây mà ngầm và kiếm thức ăn, bởi vì chúng ta đang ở nơi hoang địa". Nhưng Người nói với các ông: "Các con hãy cho họ ăn đi". Ông trả lời: "Chúng tôi chỉ có năm bánh và hai con cá, trừ phi chúng tôi phải đi mua thức ăn cho cả đám đông này". Số đàn ông độ năm ngàn. Người nói với các môn đệ rằng: "Hãy cho họ ngồi xuống từng nhóm độ năm thứ mười". Các ông đã làm như thế và bảo đảm tất cả ngồi xuống. Chúa Giêsu cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá, nhìn lên trời, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và phân phát cho các môn đệ để các ông tăng ra cho dân dân chúng. Tất cả đều ăn không nê, và người ta thu được hai thúng mảnh dư dư.
Đó là lời Chúa.
BẢN 1: NGƯỜI TIẾP ĐÓN HỌ
Suy Niệm
Thiên Chúa xây dựng con người là linh hồn và xác thực,
nên hơn ai hết, Ngài biết con người cần gì.
Sự sống đời đời là cùng đích tối hậu cho linh hồn,
nhưng không vì thế mà Ngài coi thường là cơ thể sống xác thực.
Thiên Chúa quan tâm đến chuyện đói no của con người.
Ngài như Mục tử chiêng đến đồng cỏ và nước sống.
Nơi hoang địa, Thiên Chúa nuôi dân bằng manna từ trời,
và cho dân uống nước từ nền đá (Xh 16,1 – 17,8).
Đức Giêsu cũng quan tâm đến chuyện đói của con người.
Khi Ngài và các tông đồ tìm chỗ dành riêng để rút lui,
thì đám đông lại biết và đi theo đến tận nơi (Lc 9,10-11).
Đức Giêsu đã thuyết giảng tiếp đón họ,
nói về Nước Thiên Chúa và chữa bệnh cho họ (Lc 9,11).
Nhưng như thế đối với Ngài vẫn chưa đủ.
Khi Nhóm Mười Hai muốn giải tán để họ đi mua đồ ăn,
thì Đức Chúa Giêsu lại muốn đãi họ ăn miễn phí.
Đãi bữa ăn chiều cho năm ngàn người, ở một nơi vắng vẻ,
chuyện này khó lòng có trong các tông đồ.
Nhưng Đức Giêsu đã nhận được sự đóng góp của các ông.
Năm ổ bánh của họ được trao qua tay Ngài.
Năm ổ bánh được chúc phúc, được bẻ ra,
được trao lại cho các ông, để các ông trao cho dân dân.
Không rõ ai đã được phép diễn ra như thế nào.
Chỉ biết tất cả người được ăn no nê và còn lại mười dư hai giỏ.
Sau khi làm phép lạ bánh hóa nhiều cho đám đông,
danh tiếng của Đức Giêsu được thêm lộng lẫy.
Tuy nhiên, điều này chưa được phép rõ ràng đã làm Ngài phải suy nghĩ.
Dân chúng được no ne, nhưng cái no đó không kéo dài.
Ngài biết một lúc nào đó họ sẽ đói lại.
Hơn nữa, đó chỉ là cái không tạm thời cho cơ thể xác thực.
Lấy gì để làm cho linh hồn không bị phiền lòng?
Phép thử bánh hóa học giải quyết được một nhu cầu,
nhưng không thể cho phép điều này mãi mãi không được phép.
Phải tìm ra thứ lương thực sự tồn tại nuôi linh hồn,
có khả năng đem đến sự sống vĩnh cửu (x. Ga 6,27).
Đức Giêsu vẫn đang trên đường tìm kiếm thực tế thứ lương.
Những gì Ngài làm trong Chiến thắng Ly
không phải là đột xuất hay đột phá bất ngờ,
nhưng lại là hoa trái của một quá trình tìm kiếm và sáng tạo.
Khi biết mình sắp xếp và đổ máu cho con người,
Đức Chúa Giêsu đã cầm lấy tấm bánh và chén rượu mà nói:
“Đây là Mình Thầy, được phó vì anh em” (Lc 22,19).
“Đây là Máu Thầy,đổ ra vì bao người” (Mc 14,24).
Như thế Ngài đã biến đổi tấm bánh thành Mình Ngài,
biến đổi rượu nho trong chén thành tế Ngài.
Rồi Ngài trao cho các môn đệ tấm bánh và rượu vang.
Khi ăn Bánh và uống Rượu,
họ được hiệp thông với cuộc tử nạn và Phục sinh của Ngài,
và được Ngài nuôi bằng chính Thịt Máu.
Với bí tích Thánh Thể, ước mơ của Đức Giêsu được thành phẩm.
Nhưng Bữa tiệc Thánh Thể vẫn là một huyền đức tin.
Chúng ta tin Chúa Giêsu hiện diện dưới hình bánh rượu,
dù con mắt của giác quan nghĩ gì.
Chúng ta tin Chúa đến gặp và nuôi sống chúng ta
khi chúng ta đưa tay đón nhận các tấm bánh thánh đơn sơ.
Bữa tiệc Thánh Thể chuẩn bị cho Bữa tiệc cánh chung,
nơi “anh em sẽ đồng bàn ăn uống cùng Thầy” (Lc 22,30),
nơi không còn cần đức tin nữa.
Sống ở đời, ta sẽ dự nhiều bữa tiệc: tiệc đời, tiệc thánh.
Làm sao để mọi bữa tiệc được đưa ra với bữa tiệc cuối cùng,
bữa tiệc hạnh phúc với Chúa, mãi mãi, đối diện.
Cầu Nguyện
Lạy Chúa Giêsu,
Chúa đã kinh nghiệm về cái đói,
sau khi ăn chay bốn mươi ngày ở hoang địa.
Chúa cũng từng đói đến phải tìm trái nơi cây cố gắng.
Chúa đã xin nước uống nơi người phụ nữ Samari,
và đã nướng thịt người bị mất máu trên giá thu thập.
Lạy Chúa Giêsu, vì Chúa có thân xác như chúng con,
nên Chúa đã bảo vệ các môn đệ khi họ bức lúa mà ăn vì đói,
Chúa đã làm phép lạ bánh hóa nhiều
vì sợ người ta cú dọc đường,
Chúa đã bảo người ta cho cô bé mới hồi sinh được ăn.
Đói khát là chuyện bình thường của thân xác con người,
và Chúa nghĩ bao giờ coi thường
những nhu cầu chính đáng của nó.
Nhưng xin nhắc họ nhớ rằng
con người không chỉ sống nhờ cơm bánh
mà còn nhờ Lời Chúa,
không chỉ khao khát thức ăn vật chất
mà còn khao khát những giá trị tinh thần thần thoại.
Xin dạy chúng tôi đừng làm ơn
như ông nhà giàu xây thêm kho,
nhưng biết chia sẻ cho những Ladarô đang ở ngoài cổng.
Xin cho họ hiểu được
giá trị của một ly nước được trao đi,
của tấm bánh giữa đêm khuya cho người bạn mượn.
Lạy Chúa Giêsu,
Chúa đói khát nên vẫn ngồi tay xin chúng con mỗi ngày
mà chúng con không hay.
Xin giúp họ con bắt bí chúa trong bữa tiệc cuối cùng
bẻ ra và trao đi tấm bánh đời mình để phục vụ.
Ước gì điều này có thể giúp họ được đồng bàn với Chúa
và với mọi người thành tâm thiện chí ở Nước Trời.
BẢN 2: ĐỂ TƯỞNG NHỚ THẦY (1Cr 11,23-26)
Suy Niệm
Trong thư thứ nhất gửi tín hữu Corintô, viết năm 57,
thánh tích cho họ ta một chứng từ cổ xưa
về bí tích Thánh Thể mà bạn gọi là Bữa ăn của Chúa.
Ngài khẳng định rằng bạn chỉ là người truyền đạt lại
những gì mình đã nhận được từ truyền thống Giáo Hội.
Bí tích Thánh Thể là kiến trúc sáng sủa của Đức Giêsu
trong bữa ăn vào ban đêm Người bị bỏ rơi.
Tấm bánh thành Mình Thầy: hãy cầm lấy mà ăn.
Chén rượu thành Máu Thầy: hãy cầm lấy mà uống.
Đức Giêsu còn mời ta làm lại những gì Người đã làm:
“Anh em hãy làm như Thầy vừa làm để tưởng nhớ Thầy.”
Giáo Hội đã vâng lời từ hai thế kỷ kỷ.
Có biết thánh lễ đã được cử hành trên mặt đất.
Thánh lễ nào cũng là một Bậc ăn thịt Chúa thế thế,
và cũng là một nghi thức tưởng nhớ cái chết của Chúa.
Không thể chia tay thánh lễ với cái chết của Đức Giêsu.
Mình Thầy sẽ được hoàn, Máu Thầy sẽ ra vì anh em.
Rước lễ đón rước đã chết vì loài người,
như thế là hiệp thông vào cái chết thập giá.
Mỗi lần dự lễ, chúng ta cho vay truyền Chúa đã chịu chết.
Nhưng đã chết rồi cũng đã sống lại, hoàn toàn
đang ngự bên hữu Cha và sẽ đến ở vinh quang.
Rước lễ rửa phải là đón một thi hài người chết,
mà là đón lấy một kiếp đang sống và đang cấm sự sống.
Dự thánh lễ là dự một bữa ăn như bữa tiệc ly,
là tham dự vào hy tế năm xưa trên Núi Sọ.
Chính vì thế ta không nên dự lễ với hai bàn tay trắng.
Cần góc theo bánh của mình trong ngày qua, tuần qua.
Tấm bánh làm từ lúa của đất, công của con người.
Chúa Giêsu cần tấm bánh của tôi, để Người biến đổi.
Thánh Thần cần tấm bánh của tôi, để Người thiêng hóa.
Chúa Thánh Thần không từ góc tối xuống góc bánh.
Đúng hơn, Người nâng tấm bánh lên tới Người,
và biến nó thành lương thực thần linh nuôi tôi.
Như thế, tấm bánh thánh mong manh nhỏ
lại là nơi hội tụ của cả Thiên, Ðịa, Nhân.
Vũ trụ, con người và Thiên Chúa gặp nhau, hoà quyện.
Bí tích Thánh Thể góp phần biến đổi cả vũ trụ của con người.
Những gì tự nhiên, nay được thần hóa,
được biến đổi tận gốc mà vẫn không đánh mất chính mình.
Lễ vật dâng Chúa, Chúa trao lại cho tôi.
Bánh bởi trời cũng là bánh do đất...
Mỗi phút trên trái đất, có bao tấm bánh được trao đi.
Trong mỗi tấm bánh bình thường được bẻ ra và trao đi,
chúng tôi thấy có bóng của bánh mình Chúa.
Chính nhờ được nuôi bằng Bánh thánh tại bàn thờ,
mà ta có thể chia sẻ những tấm bánh vật chất,
và những tấm bánh tinh thần cho tha nhân.
Hãy dâng tất cả những gì thuộc về trái đất và con người,
để Đức Đức biến đổi thành Tấm Bánh vĩ đại lên Cha.
Gợi Ý Chia Sẻ
1. Theo kinh nghiệm của bạn, rước lễ đem lại lợi ích gì cho cuộc sống?
2. Thánh lễ trở nên công việc vì họ thường đi “xem” linh vật làm lễ và mang theo một vật lễ. Theo bạn, thế nào là tích cực tham dự thánh lễ?
Cầu Nguyện
Lạy Chúa,
Chúa là thức ăn, thức uống của con.
Càng ăn, con càng đói;
càng uống, càng khát;
càng sở hữu, càng ước ao.
Chúa ngọt ngào trong cổ hồi
hơn cả tầng mật ong,
vượt quá mọi thứ ngọt ngào khác trên đời.
Lúc nào con cũng thấy khát và ước ao,
vì con không sao cạn được Chúa.
Ngài nghiền nát hay con nghiền nát Ngài?
Unknown; vì ở sâu thẳm lòng con,
cảm nhận được cả hai.
Chúa Đòi con nên một với Ngài,
Đòi hỏi đó làm cho con đau đớn,
vì con không muốn bỏ
thói quen của con
để ngủ trong tay Chúa.
Con chỉ biết tạ ơn Chúa,
ca ngợi và tôn vinh Chúa,
bởi đó là sự sống đời đời cho con. (Ruy Broeck)
BẢN 3: NGÀI CẦM BÁNH BẺ RA
Suy Niệm
Ăn uống là chuyện bình thường của mọi sinh vật.
Khi tôi ăn uống, đồ ăn thức uống trở thành tôi.
Tôi sống, tôi hoạt động, tôi lớn lên,
nhờ chút rau xanh, cá tươi, đậu trắng.
Tôi được nuôi bằng trời cao, đất rộng và biển cả.
Từ lâu Đức Giêsu mang một khát vọng lớn,
đó là nuôi sống linh hồn con người,
nuôi mọi tín hữu thuộc mọi thời đại,
và nuôi họ bằng chính bản thân Ngài,
bằng cái chết và sự sống của Ngài.
Ngài có bệnh hoang tưởng không?
Cái chết trên thu thập giá và sự phục sinh vinh hiển
cho ta thấy Đức Giêsu là người bình thường
khi ngài cử hành bữa tiệc Ly tối hôm đó.
Ngài muốn ta dự dự vào cuộc vượt qua Qua của Ngài,
Ngài muốn trở thành thành đồ ăn thức ăn cho ta:
thành đồ ăn bằng biến tấm bánh thành thân Ngài,
thành thức uống bằng cách biến rượu nho thành Máu Ngài.
Như thế ai ăn Bánh và uống Chén Rượu
đã được Ngài biến đổi nhờ năng lực Thánh Thần,
thì người ấy trở nên một với Ngài.
Không phải Ngài trở thành người đó, hãy chọn người
trở thành Ngài.
“Hãy làm công việc này mà nhớ đến Thầy.”
Mỗi thánh lễ là một lần tưởng nhớ và làm lại
hy tế duy nhất năm xưa trên Núi Sọ.
Bí tích Thánh Thể là một kiến trúc sáng sủa của Tình Yêu.
Tình Yêu Luôn có nhiều kiến trúc bất ngờ và bất kỳ lúc nào.
Cần chứng kiến sự chỉ bẻ bánh của Ðức Đức Giêsu,
Tấm bánh trở thành thân Mình Ngài
được bẻ ra và trao tặng trên thập giá.
Trong bài Tin mừng hôm nay
Đức Giêsu đã bẻ bánh để môn đệ phát cho dân tộc.
Bẻ ra và trao đi trở thành nhân vật lạ được phép lên mãi.
“Anh em hãy cho họ ăn.”
Như các môn đệ, chúng ta ta cũng khao khát và bất lực
trước cơn đói của người hôm nay,
đói bánh bánh, đói tình thương, đói được tôn trọng.
Nếu chúng ta trao đổi cho Đức Giêsu
tất cả những gì chúng ta có, dù chỉ là nhỏ nhoi;
Nếu chúng ta chịu để cho Ngài bẻ ra,
và làm tan vỡ mọi tính toán ích kỷ,
thì chúng ta có thể nuôi được cả thế giới.
Ưu đãi bạn nên cầu nguyện trước Thánh Thể.
Bạn có thể học được nhiều điều.
Con Thiên Chúa vinh quang rất mực,
lại khiêm tốn hiện diện dưới dạng tấm bánh
mong manh, tĩnh lặng, đơn sơ.
Tấm bánh không biết nói, không sống cho mình.
Tấm bánh hiện diện là để cho người ta thưởng thức
và biến đổi ngay sau khi được sử dụng.
Chúng ta có thể bắt được
lối đi hiện diện của Chúa Giêsu Thánh Thể không?
Gợi Ý Chia Sẻ
1. Thánh lễ có làm thay đổi đời bạn không? Việc đón rước đã tự hiến qua cử chỉ bánh có giúp bạn bong chia sẻ mình đời cho tha nhân không?
2. Để có một thánh lễ Chúa Nhật đầy ý nghĩa, bạn thấy mình phải chuẩn bị trong cuộc sống ra sao?
Cầu Nguyện
Lạy Chúa Giêsu,
có một ngọn đèn dầu gần Nhà Tạm,
ngọn đèn đỏ mời con dừng bước chân,
và nhắc con về sự hiện diện của Chúa.
Con mong sự hiện diện ấy lan toả khắp nơi,
để đâu đâu cũng thấy những ngọn đèn đỏ.
Nơi xóm nghèo mưa mùa nhớp phác thảo,
nơi lớp học tình thương lúc chiều tà,
nơi những trung tâm phục hồi nhân sản phẩm,
nơi bảo tồn nâng niu sự sống của trẻ thơ,
nơi khách sạn năm sao, nơi quán bia đầu ngõ,
nơi lá bùa cho mướn băng video,
nơi tình yêu trong lũ đôi bạn trẻ...
nhưng lạ Chúa, trước hết,
xin cho con là một ngọn đèn,
xin cho chúng con là những ngọn đèn màu đỏ,
mời người ta lại, ngừng tư,
và gặp Chúa.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ